Chương trước
Chương sau
Cảm giác mình cùng Hắc Ám ma kỳ liên hệ không ngừng yếu bớt, làm Chu Du hoảng sợ vạn phần, Hắc Ám ma kỳ bị trấn áp rồi, muốn bị trấn áp rồi, Hắc Ám ma kỳ thế này là căn bản hắn đứng thẳng, nếu như bị trấn áp, bị tổn hại, phá hư, như vậy thực lực bản thân tối thiểu nhất sẽ hạ thấp ba thành, đây là khó có thể đánh giá đấy.

- Ta nhận thua, ta nhận thua.

Rốt cuộc bất chấp mặt mũi rồi, Chu Du trực tiếp nhận thua, lại không nhận thua mà nói, Hắc Ám ma kỳ của mình sẽ bị Cổ Tịnh Tịnh Thế Thanh Liên trấn áp, thu đi, thậm chí là hủy diệt, cái này Chu Du là tuyệt đối chịu không nỗi đấy, cho nên nhận thua.

Hai ngày sau, kết quả hai tổ cũng đi ra.

Tổ thắng, Dương Lỗi cùng Cổ Tịnh chiến thắng, tổ bại Đông Phương Tiểu Đao cùng Vương Cương chiến thắng, mà Càn Vũ Trực cùng Dương Thiên Dũng thất bại.

Kế tiếp rút thăm, Cổ Tịnh luân không (*không bị gặp đối thủ),mà Dương Thanh Thủy trực tiếp nhận thua.

Về phần bại tổ, Đông Phương Tiểu Đao luân không (*không bị gặp đối thủ),Vương Cương cùng Triệu Hiểu Hoan đối chiến, Vương Cương đã mất đi Cuồng Bạo Chiến Ngẫu, thực lực giảm lớn, căn bản không phải đối thủ của Triệu Hiểu Hoan, cho nên Triệu Hiểu Hoan chiến thắng.

Cuối cùng thắng tổ Dương Lỗi đối chiến Cổ Tịnh, mà bại tổ Triệu Hiểu Hoan đối chiến Đông Phương Tiểu Đao.

Mà Dương Lỗi cùng Cổ Tịnh chiến đấu lại ra ngoài ý định, Cổ Tịnh nhận thua, Dương Lỗi thực sự kinh ngạc, kỳ thật trong nội tâm Dương Lỗi tinh tường, Tịnh Thế Thanh Liên kia cực kỳ cường đại, chính thức đánh nhau mà nói, mặc dù mình đích thật là có thể chiến thắng, nhưng cũng là một phen khổ chiến, bất quá để cho Dương Lỗi dở khóc dở cười chính là, thời điểm hắn hỏi Cổ Tịnh tại sao phải nhận thua, Cổ Tịnh lại trực tiếp uy hiếp Dương Lỗi, hủy bỏ tiền đặt cược trước kia, bằng không thì muốn đồng quy vu tận.

Về phần bại tổ Triệu Hiểu Hoan cùng Đông Phương Tiểu Đao chiến đấu, Đông Phương Tiểu Đao chiến thắng, thực lực Đông Phương Tiểu Đao vốn rất cường hãn, sau khi cùng Chu Du đại chiến liền đột phá, tu vi tiến vào Vũ Hoàng tứ giai, đối với Già Thiên Thủ lĩnh ngộ càng sâu sắc, Triệu Hiểu Hoan tuy lợi hại, nhưng bởi vì đã mất đi Hóa Thánh Đan, nếu như Hóa Thánh Đan của hắn không có bị đoạt lấy mà nói, thắng bại muốn điên đảo rồi.

Trải qua hơn một tháng Phong Vân tuyển bạt, kết quả rốt cục đi ra.

Lần này Phong Vân tuyển bạt đệ nhất danh, không hề nghi ngờ chính là Dương Lỗi, tên thứ hai là Cổ Tịnh, thứ ba Cố Tử Yến, thứ tư Đông Phương Tiểu Đao, thứ năm Dương Thanh Thủy, thứ sáu Chu Du, thứ bảy Triệu Hiểu Hoan, thứ tám Vương Cương, thứ chín Càn Vũ Trực, thứ mười Dương Thiên Dũng.

Lần này Dương Thanh Thủy có thể bắt được vị trí thứ năm là may mắn, nhờ có một quả Hóa Thánh Đan kia làm ra tác dụng mấu chốt, bằng không thì dùng thực lực của Dương Thanh Thủy căn bản không có khả năng đạt được thành tích thứ năm, lúc ấy thời điểm Triệu Hiểu Hoan cùng Dương Thanh Thủy đối chiến, nhìn thấy Dương Thanh Thủy rõ ràng ăn vào Hóa Thánh Đan, lập tức tức giận đến toàn thân phát run, sắc mặt tái nhợt, đã thất bại, bại dưới Hóa Thánh Đan của mình, hắn thập phần không cam lòng, bất quá không cam lòng thì thế nào, Dương Lỗi, Cổ Tịnh cùng Dương Thanh Thủy quan hệ vô cùng tốt, mình khẳng định lấy không đến tiện nghi, cho nên mặc dù đối với Dương Thanh Thủy còn có Cổ Tịnh hận thấu xương, lại không có một chút biện pháp.

Phong Vân tuyển bạt thi đấu cứ như vậy kết thúc.

Hơn tám nghìn người tham gia tuyển bạt, trong đó hai mươi người trở thành Huyền Cơ Môn ngoại môn đệ tử, mười người trở thành nội môn đệ tử.

Mỗi người đều phát một khối thân phận ngọc bài, trong đó ngoại môn đệ tử có tất cả 50 điểm cống hiến, mà nội môn đệ tử, thì có 100, hơn nữa thứ tự ban thưởng, cho nên tên thứ mười ít nhất cũng có 200 điểm cống hiến, mà Dương Lỗi khoảng chừng 1600 điểm cống hiến, để cho người hâm mộ không thôi, đương nhiên Cổ Tịnh tuy là thứ hai, điểm cống hiến so với Dương Lỗi thiếu đi 500, nhưng những điểm cống hiến này nàng cũng không để trong lòng, lần này tới Phong Vân tuyển bạt thi đấu vốn chính là đến thí luyện mà thôi, mục đích đã đạt tới, điểm cống hiến này liền cho Dương Thanh Thủy.

Lần này Phong Vân tuyển bạt thi đấu kết thúc, ba mươi người trở thành Huyền Cơ Môn đệ tử, đều phải ở trong ba tháng đi tới Huyền Cơ Môn tế bái tổ tiên, chính thức trở thành Huyền Cơ Môn đệ tử, bắt đầu tu luyện.

Ba tháng thời gian chính là vì cho mọi người giải quyết an bài việc nhà.

Đương nhiên trong ba mươi người này, đối với đi Huyền Cơ Môn đều là không thể chờ đợi được, hận không thể lên đường khởi hành, như vậy liền có thể mau chóng trở thành đệ tử chính thức của Huyền Cơ Môn.

. . .

Bên trong Tư Tinh cư, Dương Lỗi Triệu Viễn ngồi đối diện uống rượu.

- Dương lão đệ ah, chúc mừng ngươi đạt được Phong Vân tuyển bạt đệ nhất danh, chính thức trở thành Huyền Cơ Môn đệ tử, lão ca về sau sẽ phải làm phiền ngươi chiếu cố nhiều.

Triệu Viễn cười ha hả nói.

Dương Lỗi nghe vậy nói:

- Lão ca ngươi còn muốn ta chiếu cố, Triệu thúc là Trường Phong thương hội hội trưởng, lời này liền không đúng, lão ca ngươi hôm nay là muốn gió được gió muốn mưa được mưa a.

- Một cái Trường Phong thương hội nho nhỏ, như thế nào so được Huyền Cơ Môn ah, lão đệ ngươi là Huyền Cơ Môn nội môn đệ tử, tiền đồ vô lượng, tương lai trở thành Chân truyền đệ tử, Trường Phong thương hội được coi là cái gì, chỉ sợ đến lúc đó căn bản là không vào được pháp nhãn của lão đệ ngươi rồi.

Triệu Viễn híp mắt cười nói.

- Lão ca ngươi nói gì vậy, Trường Phong thương hội này chỉ sợ xa xa không chỉ có ở Càn Nguyên quốc, ta là nghe nói tại Vô Cực đại lục, Sùng Đức đại lục, Minh Võ đại lục có lẽ đều có Trường Phong thương hội tồn tại a?

Triệu Viễn nghe vậy lắp bắp kinh hãi, những chuyện này người bình thường là không biết đấy, coi như là quản sự Trường Phong thương hội cũng không biết, chỉ có nhân sĩ hạch tâm chính thức của Trường Phong thương hội mới biết được, trước mắt Dương Lỗi rõ ràng đã biết, Triệu Viễn như thế nào không cảm thấy khiếp sợ, chẳng lẽ là phụ thân mình nói cho hắn biết? Bất quá vừa nghĩ lại bài trừ rồi, tuy Dương Lỗi sắp trở thành Trường Phong thương hội Khách khanh trưởng lão, nhưng dù sao còn không phải, càng không có tiến vào cấp độ hạch tâm của Trường Phong thương hội, cho nên cha mình là sẽ không đem chuyện này nói cho hắn biết.

Bất quá Dương Lỗi đã biết, như vậy Triệu Viễn cũng không có gì cần giấu diếm, dù sao Dương Lỗi sẽ biết đấy, chờ hắn trở thành Trường Phong thương hội Khách khanh trưởng lão, đây hết thảy đều sẽ rõ, vì vậy cười nói:

- Lão đệ ngươi thật sự là thần thông quảng đại, những chuyện này người bình thường căn bản sẽ không biết, ngoại trừ cấp độ hạch tâm của thương hội chúng ta biết rõ ra, cho dù là nhân viên quản lý cũng không rõ ràng lắm, bất quá trừ Sùng Vũ đại lục chúng ta, Trường Phong thương hội ở ba khối đại lục khác đều muốn lớn hơn ở Sùng Vũ đại lục, nhất là Vô Cực đại lục, bất quá Trường Phong thương hội ở ba khối đại lục này đều là từng người một nhà, không có tồn tại liên hệ.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.