Chương trước
Chương sau
Cho nên Chu Nghị lúc này rất là sốt ruột.

Lập tức hắn ra khỏi mật thất, chạy về hướng tới Cửu Thiên Luyện Hồn Đại Trận Tế Đàn .

Lúc này Dương Lỗi và Chu Nhiên tự nhiên không có khả năng lại tiếp tục chờ đợi. Trong lòng Dương Lỗi biết rõ ràng, do chính mình thu Âm Sát Châu của Chu Nghị thì hắn tất nhiên có khả năng cảm giác được, cho nên không được bao lâu thì Chu Nghị sẽ chạy tới.

Đến lúc đó, nếu bị bắt gặp thì chuyện liền phiền toái. Như vậy Chu Nghị khẳng định sẽ làm kinh động các cường giả siêu cấp khác ở Tu La Điện này. Đến lúc đó, bị bao vây nên muốn rời khỏi nơi này đều khó khăn.

Mặc dù là chính mình và Chu Nhiên có Ẩn Thân Phù thì cũng không tất có khả năng chạy thoát. Dù sao Tu La Điện này với nội tình nhiều năm như vậy hẳn cũng không nhỏ.

Ai mà biết, trong Tu La Điện này có thể cũng có phù triện đặc thù hoặc là trang bị đặc thù loại mà có khả năng nhìn thấu Ẩn Thân Phù hay không ?

Hai người Dương Lỗi và Chu Nhiên, sau khi thu thập xong lại lần nữa bóp nát Ẩn Thân Phù rồi chạy ra bên ngoài Tế Đàn. Lúc này Âm Sát Châu và tám mươi mốt Cực Âm thân thể nữ nhân đều bị lấy đi, Cửu Thiên Luyện Hồn Đại Trận này cũng đã không có khả năng bố trí. Cho nên, chỉ cần rời khỏi nơi này thì đó chính là mọi sự đại cát .

Hai người rời đi không lâu, Chu Nghị liền chạy tới trong Tế Đàn. Đến khi Chu Nghị nhìn thấy Âm Sát Châu trên Tế Đàn không cánh mà bay thì lập tức giận dữ, hắn giận đến sắp nổ phổi .

- Là ai? Dám động thủ trên đầu Thái Tuế, ta phải bầm thây ngươi vạn đoạn.

Chu Nghị nổi giận bổ ra một chưởng, cái bàn đá bên người lập tức hóa thành phấn vụn.

- Không tốt, làm thế nào lại có người đang đánh nhau?

Dương Lỗi và Chu Nhiên vừa đi ra không xa, liền phát hiện có người đánh nhau. Hơn nữa người đang đánh nhau là người có tu vi rất cao.

Chân Thực Ưng Nhãn vừa nhìn, thì nhận ra đó là đám người Cổ Thu Hàn đang đánh nhau cùng người của Tu La Điện này. Điều này làm cho Dương Lỗi thầm hô không ổn, hiện nay Cổ Thu Hàn bọn họ đã bị bại lộ, đây chính là chuyện phiền toái.

Dương Lỗi suy nghĩ một chút, phải nghĩ biện pháp, nói cho bọn họ, để cho bọn họ rời khỏi đây mới được. Nhiệm vụ đã hoàn thành, nếu như bọn họ còn muốn dây dưa tiếp nữa, như vậy rất có thể liền sẽ có thông báo ở chỗ này.

Vì vậy Dương Lỗi nói với Chu Nhiên:

- Sư tôn, người cứ rời đi trước, để đệ tử nghĩ biện pháp thông tri cho Cổ Thu Hàn bọn họ, sau đó sẽ hội họp với ngài .

- Cứ để cho ta đi thông tri bọn họ vậy.

Chu Nhiên suy nghĩ một chút rồi đáp. Dương Lỗi có tu vi quá yếu, một khi bại lộ thì căn bản không có cơ hội chạy trốn. Lão cũng không biết, Dương Lỗi có Độn Thuật thần kỳ như Thuấn Tức Thiên Lý .

- Không được, sư tôn, ngài dù sao bây giờ còn là người của Tu La Điện, nên bọn họ sẽ không nghe lời ngài. Vì thế có lẽ để đệ tử đi, đến lúc đó ngài đi ra bên ngoài tiếp ứng.

Dương Lỗi lắc đầu nói, nếu như để cho Chu Nhiên đi, Cổ Thu Hàn bọn họ làm thế nào lại tin tưởng? Làm không tốt còn bị người của mình nảy ý niệm, như vậy chuyện liền càng phiền toái.

Chu Nhiên vừa nghe thì thấy cũng là như vậy. Hiện tại bọn họ không nhất thiết sẽ tin tưởng chính mình, nhưng mà lão vẫn không yên lòng để Dương Lỗi đi

- Đồ đệ, tu vi của ngươi quá yếu. Một khi bại lộ, căn bản không có bất cứ cơ hội nào để chạy trốn a?

- Không có việc gì, đệ tử tự có biện pháp. Cứ yên tâm, con sẽ không mang tánh mạng của mình ra đùa giỡn.

Dương Lỗi nói xong, liền chạy về hướng tới chỗ Cổ Thu Hàn bọn họ .

Đương nhiên hắn thi triển ảo ảnh Phân Thân Thuật, mà không dùng chân thân đi nói cho bọn họ biết. Dùng Phân Thân Thuật như vậy thì liền không có lo lắng gì .

Ảo ảnh phân thân của Dương Lỗi lập tức liền đi tới chỗ đám người Cổ Thu Hàn Tiêu Thanh Thạch đang chiến đấu. Lúc này Tiêu Thanh Thạch Cổ Thu Hàn đang đánh nhau đối diện với hai người.

Hai người này có tu vi cực kỳ dũng mãnh, mà Cổ Thu Hàn Tiêu Thanh Thạch sở dĩ có thể cùng chống lại, đó là bởi vì hai người đều là tôn sư chưởng môn, trong tay có báu vật hộ thể, cho nên cùng đấu thì một người không phân cao thấp, còn một người khác thì hơi hơi rơi vào hạ phong.

Lúc này đang đánh túi bụi.

- Sư tôn, Nhị thúc, Tiêu thúc thúc, chúng ta đi. Hiện tại liền đi, nhiệm vụ đã hoàn thành, không nên ham chiến.

Phân thân của Dương Lỗi trong nháy mắt xuất hiện ra.

- Muốn chết.

Lúc này có chuyện làm cho người ta bất ngờ xảy ra. Chu Nghị vừa mới chạy tới, thấy Dương Lỗi la lên liền lập tức nghĩ tới chuyện đã xảy ra trong Tế Đàn của chính mình, rất có thể có liên quan cùng tiểu tử này.

Vì vậy một đạo quyền kình liền nện về hướng ảo ảnh phân thân của Dương Lỗi. Một đạo quyền kình là Chu Nghị nén giận mà phát ra nên cực kì uy lực.

Mặc dù Chu Nhiên là Võ Giả tạo hóa đỉnh cao như vậy thì cũng không dám ngang ngạnh đón tiếp, mà tu vi của ảo ảnh phân thân Dương Lỗi lại có chênh lệch quá lớn, căn bản không thể phản ứng lại kịp, liền bị nện bay thẳng về.

Đám người Cổ Thu Hàn Trương Dật nhìn thấy một màn này, nhưng lại cũng vô lực cứu viện, chỉ có thể trơ mắt nhìn phân thân của Dương Lỗi bị nện mà bay thẳng về.

Đương nhiên lúc này đám người Cổ Thu Hàn lại cũng không biết đây là phân thân của Dương Lỗi. Nay nhìn thấy Dương Lỗi ở ngay trước mắt mà bị nện bay về như thế thì lập tức giận dữ. Ba người đều thi triển ra năng lực toàn thân, phát huy tu vi của bản thân đến trình độ cao nhất.

Dương Lỗi thấy xảy ra tình huống này thì lấy làm kinh hãi, xem ra lần này bọn họ đã phát sinh hiểu lầm , chẳng lẽ bọn họ quên chính mình còn có ảo ảnh phân thân sao? Lúc này không chỉ có đám người Cổ Thu Hàn, mà tâm thần Chu Nhiên cũng bị chấn động.

Lão nổi giận, chính mình thật vất vả mới tìm được một đồ đệ tốt, trước mắt liền bị giết. Điều này làm cho lão phẫn nộ dị thường, cũng bất chấp theo lời Dương Lỗi đã nói mà thân hình vừa chuyển liền lập tức lướt đến trước mặt Chu Nghị .

Lão ôm hận phát ra một chưởng, một chưởng này ẩn chứa toàn bộ lực lượng của một cường giả Tạo Hóa tuyệt đỉnh. Chu Nghị mặc dù có Thuần Dương Châu hộ thể, nhưng dù như thế nào cũng thật không ngờ, người đến chính là sư tôn của mình, mà lại còn sử dụng xuất ra toàn lực .

Do bất ngờ không kịp đề phòng, Chu Nghị bị một chưởng này đánh trúng. Cả người trong nháy mắt liền bay đi ra ngoài mấy chục thước. Thuần Dương Châu trên người lúc trước cũng đã bị hao tổn không nhỏ, nay lại trúng một chưởng này khiến cho hắn lập tức phun ra một ngụm huyết, người bị thương nặng.

- Sư tôn, ngươi... Ngươi.. .

Chu Nghị đứng lên, chỉ vào Chu Nhiên mà không thể tin. Dù thế nào hắn cũng không ngờ rằng, chính sư tôn của mình lại ra tay đối với chính mình. Hắn biết, Chu Nhiên không có cảm tình gì đối với chính mình, nhưng không nghĩ tới, lại đúng vào lúc này thì lão ra tay đối với chính mình chỉ vì một người ngoài .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.