Chương trước
Chương sau
Không, phải nói là đi bước một. Hắn cứ đánh quái thăng cấp, hoàn thành nhiệm vụ, thu hoạch Nguyên Khí Trị, để cho cấp bậc của chính mình tăng lên. Chỉ có chờ cho cấp bậc tăng lên , đổi điểm được nhiều hơn thì mới có thể thu được càng nhiều lợi ích hơn.

Nói thật, sự thay đổi của Dương Lỗi đã làm cho Hàn kinh ngạc không thôi. Điều giật mình lớn nhất liền ở chỗ, Dương Lỗi hiện nay lại tu luyện Kim Cương Bất Hoại Thần Công tới một cấp độ như thế, lại trong tình huống không ai chỉ dẫn mà vẫn đạt tới cấp bậc như vậy.

Phải biết rằng, tại Thiếu Lâm, mặc dù là có lão tiền bối chỉ đạo, hơn nữa dùng bản thân chân khí dẫn dắt mà đều không thể nhập môn chỉ trong khoảng thời gian ngắn. Còn Dương Lỗi hiện nay đã tu luyện tới một cấp bậc tương đối uyên thâm .

Điều này làm cho Hàn không khỏi cảm khái. Quả nhiên không hổ là người có được mạng lớn là người có được phật thể, bắt đầu tu luyện chính là không giống với bình thường. Thiết nghĩ hắn có thể sẽ phá bỏ được hiện tượng Thiếu Lâm nhiều năm trước tới nay, không có ai tu luyện hoàn thành Kim Cương Bất Hoại Thần Công này.

Hơn nữa từ tình huống này xem ra, để phá bỏ hiện tượng này thì căn bản hắn không cần bao nhiêu thời gian. Có điều thật đáng buồn chính là, Dương Lỗi cũng không phải đệ tử Nội Môn của Thiếu Lâm tự, thậm chí ngay cả đệ tử bình thường cũng đều không phải .

- Đây là cơ duyên của một mình ngươi .

Đối với những lời Dương Lỗi đã nói, thì Hàn cũng có hơi lắc đầu. Chính mình chẳng qua là để kết một thiện duyên mà thôi.

Bởi mặc dù là không có Thiếu Lâm tự cung cấp, Dương Lỗi muốn có được Kim Cương Bất Hoại Thần Công, hoặc là công pháp tương tự như Kim Cương Bất Hoại Thần Công thì cũng không phải việc gì khó, Hàn thật cũng không có ý đem nguyên nhân này mà kể công.

- Ha hả, Hàn sư phụ nói lời này cũng không đúng rồi. Kim Cương Bất Hoại Thần Công này có trợ giúp đích xác rất lớn đối với ta. Mà sự trợ giúp của ngài cho ta thì ta đều ghi tạc trong lòng.

Dương Lỗi cười nói.

Nói cho cùng, từ khi Dương Lỗi kiến quốc tới nay, vì Thiếu Lâm tự có lẽ hắn đã bàn giao không ít đệ tử có tư chất tốt. Điểm này, chính bản thân Hàn cũng biết rõ ràng. Đây đều là nhìn đến Thiếu Lâm tự trước đây chiếu cố đối với hắn.

Đối với điểm này, chính bản thân Hàn, còn có Thiếu Lâm tự đều là cực kì cảm kích. Trong số một lượng lớn đệ tử kia, thậm chí vẫn còn có mấy người được trưởng lão cao cấp Thiếu Lâm trong Tu Chân Giới nhìn trúng , thu hoạch làm đệ tử cũng có.

Đoàn người đi tới trong hoàng cung, đến trong Ẩn Võ Điện chuyên môn dùng để chiêu đãi Võ Giả tu vi uyên thâm giống như Hàn này. Ẩn Võ Điện này là Dương Lỗi cố ý trang bị, nơi này, còn có Diễn Vũ Tràng thật lớn, có thể để cho những cao thủ tới chơi này trao đổi so chiêu với nhau.

Sân bãi cực kỳ rộng lớn, nguyên liệu kiến tạo cũng đặc thù. Mặc dù là tu vi đạt tới cảnh giới Ngũ Khí Triêu Nguyên cũng chưa chắc có khả năng phá hư.

Sau khi ngồi xuống, có cung nữ dâng lên trên trà rượu ngon. Dương Lỗi nhấp một cái rồi mới nhìn Hàn mà hỏi:

- Không biết lần này Hàn sư phụ tới tìm ta rốt cuộc có câu chuyện quan trọng gì? Sao có thể sốt ruột như thế ?

Sắc mặt Hàn ửng đỏ, tiếp theo thở dài một hơi mà nói:

- Nói ra thật xấu hổ, lần này hòa thượng ta tới là để van cầu viện trợ.

- Cầu viện?

Dương Lỗi lấy làm kinh hãi. Vừa nói một câu là để van cầu viện, chuyện này, xem ra không phải đơn giản như vậy. Khiến cho Thiếu Lâm tự đi van cầu cứu viện, chuyện này tất nhiên không phải là việc gì nhỏ.

Mà tu vi của Hàn thì Dương Lỗi tự nhiên lại biết hết sức rõ ràng. Tu vi của lão hiện nay cũng đã là Tam Hoa Tụ Đỉnh đại viên mãn. Không, phải nói đã đạt tới cảnh giới Tứ Tượng Quy Chân. Nói cho cùng, hiện nay thực lực chân chính của lão so với Lý Tuyết Mai còn mạnh hơn một bậc.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là, Lý Tuyết Mai chính mình không có bố trí trận pháp. Nếu không với trận pháp cảnh giới Tông Sư của Lý Tuyết Mai mà muốn đối phó Hàn thì có lẽ dễ dàng.

- Không sai, chính là cầu viện. Lần này kẻ địch cực kì cường đại, hơn nữa có ý định xấu. Không chỉ có là nhằm về phía Thiếu Lâm ta, mà là hướng về phía cả giới tu luyện phương đông mà đến.

Hàn lúc này nhìn Dương Lỗi, lão nói với giọng điệu cực kì nghiêm túc .

- Hướng về phía phương đông? Chẳng lẽ bọn họ cũng không phải Trung Nguyên ta, không phải là người Hoa Hạ phương đông ?

Dương Lỗi mơ hồ đoán được một chút, không phải phương đông, như vậy đám gia hỏa này rất có khả năng là người phương tây. Cũng chỉ có phía tây mới có một chút gia hỏa tương đối cường đại mà chính mình không biết.

Phương đông mặc dù có mấy gia hỏa tu vi cường đại, nhưng đó đều là một chút lão gia hỏa, đều sống ở địa bàn của mình mà dốc lòng tu luyện, sống ở trong chính một mảnh thiên địa nhỏ của bọn họ, không có bất cứ hành động gì.

Hơn nữa mấy người kia, Dương Lỗi đều đặc biệt chú ý. Tại động phủ của bọn họ thì hắn đã thiết lập cấm chế đặc thù. Những cấm chế này là Dương Lỗi thân là chủ nhân thế giới này mới có thể trang bị nổi, người khác không tiếp thu được. Chỉ có chính bản thân Dương Lỗi mới có thể cảm giác được. Một khi tu vi bọn họ rời khỏi chỗ đó thì nhất cử nhất động của bọn họ đều sẽ khống chế trong tay Dương Lỗi .

Chỉ có phương tây, Dương Lỗi mới chưa có khống chế. Cho nên, Hàn vừa nói như thế, Dương Lỗi liền cũng suy đoán ra. Phỏng đoán đây là vấn đề phương tây, đám man di phương tây này, lão Mao tử ( bọn mũi lõ ) phương tây này hiện nay muốn chết, lại tìm đến phương đông gây phiền toái.

Dương Lỗi tức giận, tự nhiên cơn tức giận này làm cho Dương Lỗi nhớ tới những lịch sử ở trên địa cầu. Nhất là chuyện liên minh tám đạo quân quốc tế xâm lược Trung hoa, liên quân quốc tế tám nước lúc ấy đã gây cho Hoa Hạ, tạo thành cho dân chúng Hoa Hạ tổn thất lớn tới đâu, khiến cho bao nhiêu đồ cổ Hoa Hạ bị lưu lạc ở hải ngoại.

Hoa Hạ rộng mênh mông đã gặp sỉ nhục như thế, làm cho người ta phẫn nộ không thôi. Ngày đó chính bản thân Dương Lỗi vào lúc học tập đoạn lịch sử này, trong lòng đâu chỉ phẫn nộ. Mỗi lần nhớ tới thì trong lòng đều tức giận khó nén .

Hiện nay bọn người phương tây kia, cùng với đám khi đó thì có cái gì khác nhau đâu ?

- Ngươi đoán không sai, bọn họ đích xác không phải là người phương đông, mà là người tu luyện phương tây. Trong lịch sử không phải chưa từng có chuyện như vậy. Đó là chuyện của ngàn năm trước, khi đó phương tây cũng từng gây nên đại chiến hai phương đông tây, cố gắng xâm chiếm ruộng đất phương đông ta.

- Khi đó, thế giới này có thông đạo Tu Chân Giới cũng chưa bị phong bế, Tu Chân Giới ta quá cường đại, phương tây man di nho nhỏ bọn họ tự nhiên không đủ phải lo lắng. Một chút Võ Giả cường đại phương đông chúng ta, hơn nữa Thiếu Lâm ta đi tới Tu Chân Giới gọi kêu mấy vị tiền bối nên đã rất dễ dàng liền đánh cho đám những man di phương tây này đến bị thương tích đầy mình, thậm chí đều đánh tới căn cơ phương tây bọn họ .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.