Chương trước
Chương sau
Nghe được lão gia hỏa Long Phi Vũ đó lại là nói hộ cho mình, Dương Lỗi lúc đầu có hơi kinh ngạc. Nhưng rồi trong lòng lại suy nghĩ, lão tiểu tử đó không phải là lấy lui làm tiến chăng? Hắn nghĩ thầm, nếu quả thật là như vậy, thế thì lão gia hỏa này thật đúng là đủ thâm .

- Một năm rất nhẹ.

Cổ Mặc lắc đầu, kỳ thật bọn họ đều phát sinh hiểu lầm ý tứ của mình.

Với quan hệ giữa mình và Dương Lỗi, với quan hệ giữa Dương Lỗi và cháu gái Cổ Tĩnh của mình, nếu như chính mình thật muốn khiến cho Dương Lỗi đi Tư Quá Nhai diện bích một trăm năm như thế, vậy thì nguy rồi. Khi đó đứa cháu gái bảo bối kia mà không giật sạch toàn bộ râu của mình, đó mới là chuyện kỳ lạ .

- Ta xem ra vẫn một trăm năm, nhưng mà nơi diện bích Tư Quá không phải Tư Quá Nhai, mà để cho tiểu Lỗi đi Tĩnh Tư Các.

- Tĩnh Tư Các?

Trương Dật há miệng, đến Tĩnh Tư Các này nghĩ hơn trăm năm. Đó căn bản không phải trừng phạt, mà xem như phần thưởng?

Phải biết rằng trong Tĩnh Tư Các linh khí đầy đủ, nhưng lại có nhiều vô số kể bút tích tiền nhân lưu lại. Đây là để cho một số người vào lúc tu vi đạt tới tắc nghẽn bình cảnh đi Ngộ Đạo, bên trong đó để lại nhiều vô số kể kinh nghiệm của tiền nhân, thậm chí còn có Ngộ Đạo cảnh giới.

Nếu như có thể tìm hiểu một chút, thì đối với tu hành kia của bản thân tuyệt đối là có thêm sự trợ giúp thật lớn. Lúc này Cổ lão lại là khiến cho Dương Lỗi đi Tĩnh Tư Các suy nghĩ trong hơn trăm năm, thế này nào có phải trừng phạt, mà là phần thưởng cực lớn a.

Long Phi Vũ cũng ngây ngẩn cả người. Đúng là lão thật không ngờ, Cổ Mặc lại là có ý tứ này. Cái này thì trừng phạt ở chỗ nào. Trong lòng lão quả thực cũng khó chịu, vì vậy lên tiếng:

- Cổ lão, như vậy chỉ sợ không tốt chứ? Tĩnh Tư Các chính là nơi để cho những người tu luyện có tu vi mắc vào chốt chặn bình cảnh được yên tĩnh suy nghĩ. Hiện nay tiểu tử Dương Lỗi này phạm vào sai lầm lại để cho hắn đi vào trong đó tu luyện? Thế này thì dù nói như thế nào, đều không thích hợp chứ?

- Cái gì gọi là phạm vào sai lầm, từ lúc nào mà ta trở thành người phạm sai lầm vậy? Chẳng lẽ nguyên nhân chính là bởi vì thu thập một phen cái tên tiểu tử mở miệng là nói ra những lời cuồng ngôn kia sao?

Trong lòng Dương Lỗi bất mãn, lại mở miệng nói tiếp

- Hơn nữa, ta đánh hắn cũng là bị bất đắc dĩ. Ta cũng không chủ động trêu chọc hắn, là chính hắn dâng lên tận miệng để chịu bị đánh.Ngoài ra, ta nghĩ, đây xem như luận bàn với nhau cũng được mà ?

- Miệng lưỡi bén nhọn.

Long Phi Vũ nói

- Tiểu tử, món nợ này của ngươi sớm muộn ta cũng sẽ thanh toán với ngươi. Yên tâm, ta sẽ không tự mình động thủ, ngươi cũng không đáng đẻ cho ta động thủ. Ta sẽ để cho Tiểu Ly thu thập ngươi, đây là chuyện giữa ngươi và hắn .

- Lão cứ nói cái tên thủ hạ bại tướng này sao ? Ha ha, tiếu tử ta, nếu hắn muốn đánh thắng ta? Chỉ sợ đời này cũng không cơ hội. Chỉ có chờ kiếp sau, à, nhưng mà. .. Kiếp sau cũng không có khả năng. Nói ngắn lại, hắn vĩnh viễn đều không có cơ hội đánh thắng ta.

Dương Lỗi tràn đầy khinh thường.

- Tiểu tử, không biết trời cao đất rộng. Thu thập ngươi, không cần kiếp sau, chỉ sau một năm, Tiểu Ly tất nhiên có khả năng thu thập ngươi.

Long Phi Vũ trong lòng rất khó chịu. Lão nghĩ bản thân mình chính là nhân vật cấp bậc thiên tài. Ngày đó chính mình mới vừa vào Huyền Cơ Môn, trong cùng thế hệ thì luôn chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.

Không chỉ có là đứng đầu trong cùng thế hệ ở Huyền Cơ Môn, mà lại còn là ở trong lớp người trẻ tuổi thiên tài hàng đầu tại cả đại lục Sùng Võ khi đó.

Mà hiện nay đệ tử của mình lại bị Dương Lỗi đánh giá như vậy thì trong lòng đương nhiên không thoải mái. Lão nhất định phải khiến cho đệ tử té ngã ở nơi nào, liền đứng lên tại chỗ đó.

- Một năm? Thế này chỉ sợ không được, quá ngắn. Ta cho lão mười năm, sau mười năm, ta sẽ quay về Huyền Cơ Môn chờ tiểu tử kia đến khiêu chiến.

Dương Lỗi phải lại ở chỗ này chờ một năm sao, chính mình còn cần đi đại lục Vô Cực.

Cả đại lục Vô Cực lớn như vậy, chính mình mà muốn trở thành người thống trị ở chỗ đó thì cũng không phải chỉ một năm hai năm là có khả năng làm được. Mười năm, phỏng đoán đã là mức thận trọng.

Trong thời gian mười năm, chính mình hẳn là cũng có thể trở thành Cửu Cực Tạo Hóa, thậm chí cao hơn cấp bậc Cửu Cực Tạo Hóa, thăng bậc tiến Giai đến cảnh giới Thiên Tiên .

- Mười năm? Hảo, liền mười năm. Sau mười năm, tại Huyền Cơ Môn, ngươi và Mộ Dung Ly trở lại một lần quyết đấu .

Long Phi Vũ suy nghĩ một chút, tiểu tử này không phải là tự tin quá ... Nói thật, nếu như là thời gian vẻn vẹn một năm, chính mình thật đúng là không có quá lớn nắm chắc có thể khiến cho đồ đệ của mình Mộ Dung Ly vượt hơn Dương Lỗi.

Nhưng mà nếu như là thời gian mười năm như thế, vậy lão liền không cần thiết lo lắng. Với thực lực của mình, với tài nguyên phong phú của chính mình, thời gian mười năm thực sự là có thể làm cho Mộ Dung Ly tiến vào cảnh giới Lục Đạo Luân Hồi, thậm chí là cấp bậc Thất Tinh Luyện Cương.

- Hảo, nơi này có nhiều nhân chứng như vậy, nếu ngươi định nghĩ tới chuyện không thừa nhận, thì đó cũng là không có khả năng. Ngươi xác định sao?

Dương Lỗi nheo mắt lại, cực kì tự tin nhìn Long Phi Vũ mà hỏi.

- Hừ, Long Phi Vũ ta cho tới bây giờ đều là nhất ngôn cửu đỉnh, tiểu tử kia, hy vọng ngươi sau mười năm vẫn còn có thể giữ được kiêu ngạo như vậy.

Long Phi Vũ lạnh nhạt hầm hừ một tiếng, tiểu gia hỏa này lại dám chất vấn chính mình, quả thực rất làm cho người ta căm tức

- Vì đạt được công bằng, như vậy lần này, chuyện ngươi vô lễ đối với ta thì ta cũng không so đo vớingươi, cho nên lần này cũng không cần phải ... để ngươi đi diện bích Tư Quá. Nhưng mà chuyện Cẩu Tư Nhiên, ngươi còn phải cấp ta một thông báo. Cẩu Tư Nhiên rốt cuộc không phải là do ngươi giết? Yên tâm. Mặc dù là ngươi giết thì hiện tại ta cũng sẽ không làm gì đối với ngươi .Muốn thu thập ngươi, ta cũng phải chờ đợi sau khi nhận được ước hẹn mười năm này trôi qua .

Tiếp theo Long Phi Vũ nói với Cổ Mặc:

- Cổ lão, tiểu tử này liền không để cho hắn diện bích. Nếu không sau mười năm mà bị thua, tiểu tử này lại sẽ nói thắng không phục.

- Như vậy sao được, tiểu tử này không tôn kính Long trưởng lão ngươi. Ta cho rằng có lẽ để hắn bế quan một trăm năm thì tốt hơn .

Cổ Mặc nghe vậy lắc đầu nói.

- Không cần phải thế, nếu tiểu tử này đúng là bất kính đối với ta, thì ta cũng không trách cứ hắn. Cho nên, việc trừng phạt này cũng không cần phải có ... .

Long Phi Vũ trong lòng vẫn còn mơ hồ không rõ ràng lắm. Nếu như là diện bích một trăm năm như thế, vậy thật sự là cơm canh đều đã nguội ngắt. Khi đó mà vẫn còn so sánh võ, thì cũng không có bất cứ ý nghĩa gì .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.