Chương trước
Chương sau
Dương Lỗi là người tu hành, hơn nữa công pháp tu luyện cực kỳ đặc thù, cũng chính là Huyền Nguyên Quyết. Trước khi Huyền Nguyên Quyết không hề đạt tới đại thành, mà muốn có đứa con thì đó quả thực là chuyện không có khả năng. Đương nhiên một khi Huyền Nguyên Quyết đại thành thì chuyện này cũng trở nên không có bất cứ vấn đề gì .

Huyền Nguyên Quyết tổng cộng có mười tám tầng, hiện nay Dương Lỗi vốn đã tu luyện tới mười lăm tầng. Nhưng mà bởi vì tu vi rơi xuống, ngay cả cảnh giới Huyền Nguyên Quyết cũng cùng giảm xuống theo, hiện nay chỉ là đạt tới Huyền Nguyên Quyết tầng thứ tám, rơi rụng thật sự quá nhiều.

Nhưng mà Dương Lỗi rõ ràng cảm giác được, mặc dù cảnh giới rơi xuống rất nhiều, thế nhưng chân khí của chính mình lại vẫn cực kì hùng hồn. Có thể nói, nếu như chính mình lại lần nữa đạt tới tầng thứ mười lăm, như vậy mức độ dồi dào chân khí của mình hẳn là so với mười lăm tầng ban đầu sẽ mạnh hơn vài lần, thậm chí đều có khả năng đạt tới gấp hàng chục lần .

Cho nên, đối với Dương Lỗi mà nói, cảnh giới Huyền Nguyên Quyết rơi xuống cũng không phải cái gì xấu. Ngược lại đối với chính mình có lợi ích rất lớn.

Nếu như chính mình có thể tu luyện tới Huyền Nguyên Quyết tầng thứ mười tám, đạt tới đại viên mãn, thì Dương Lỗi có khả năng rõ ràng khẳng định, đến lúc đó chính mình hẳn là có khả năng đột phá Cửu Cực Tạo Hóa, tiến vào một cấp độ cao hơn, cũng chính là cảnh giới Thiên Tiên.

Hơn nữa đó là lúc tu vi của chính mình, tự nhiên không phải Thiên Tiên bình thường có khả năng sánh nổi. Mặc dù không sử dụng Thiên Đao Nhất Thức, nhưng mức độ chân khí dồi dào của mình phỏng đoán so với Thiên Tiên bình thường thì sẽ cường đại hơn mấy chục lần, thậm chí là gấp trên trăm lần ngàn lần.

Nói cách khác, đến lúc đó chính mình có khả năng chiến đấu vượt cấp với đối thủ cao hơn mấy cấp bậc. Hơn nữa là trong tình huống không sử dụng Thiên Đao Nhất Thức và Phong Đao Thất Sát. Còn nếu như chính mình lại thi triển Thiên Đao Nhất Thức hoặc là Phong Đao Thất Sát, như vậy thực lực càng là khủng bố.

Cho nên, sau khi cảm giác được tu vi cảnh giới Huyền Nguyên Quyết của mình rơi rụng đến tầng thứ tám, Dương Lỗi cũng không hề cảm thấy chán nản, ngược lại là đặc biệt mừng rỡ.

- Được rồi, ở thì ở, cũng không có gì.

Dương Lỗi bất đắc dĩ lắc đầu. Đối với bọn họ, chính mình thật đúng là chọc không nổi, đành tùy tiện để bọn họ làm theo ý thích. Dương Lỗi nhớ ra, chính mình lần này đến tìm Liên Nhã Như đâu phải là nói điều này, mà là có mục đích. Vì vậy Dương Lỗi nó

- Liên sư thúc, ta đây tới tìm ngươi có việc muốn ngươi hỗ trợ.

- Gọi Nhã Như tỉ, nếu như ngươi muốn gọi ta là Nhã Như thì cũng có thể. Nhưng không nên gọi sư thúc, lại khiến người ta bảo già .

Liên Nhã Như bất mãn nói.

- Nhã Như tỉ.

Bất đắc dĩ, Dương Lỗi không thể làm gì khác hơn là đồng ý.

- Như vậy mới ngoan, ngươi tìm ta có chuyện gì? Chỉ cần ta có thể làm được thì cũng không cự tuyệt ngươi.

Liên Nhã Như nhìn Dương Lỗi, tâm tình hiện tại là cực kì vui vẻ.

- Là như vậy, ta đây lần không phải mang Dương Nguyệt đi một chỗ làm việc sao? Kỳ thật phải đi thu một mỏ mạch khoáng. Mạch khoáng kia có dị thú bảo vệ, lúc trước ta cho là bằng vào thực lực của ta còn có Nhị tỷ thì đối phó dị thú kia hẳn là không có vấn đề. Nhưng đến cuối cùng mới phát hiện chuyện không hề đơn giản như vậy, dị thú kia cường đại ngoài dự tính. Thực lực chân chính của nó tương đương với một vị Võ Giả cấp bậc Thất Tinh Luyện Cương. Cho nên không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là tìm đến Nhã Như tỉ xin giúp đỡ .

Dương Lỗi lên tiếng giải thích.

- À, là chuyện này? Không thành vấn đề, khi nào chúng ta xuất phát? Hiện tại phải đi sao?

Liên Nhã Như nhìn Dương Lỗi mà hỏi.

- Càng sớm càng tốt, hiện tại cũng có thể.

Dương Lỗi đương nhiên hy vọng mau chóng đối phó chuyện này, cũng khiến cho chính mình thở phào một hơi, có khả năng yên tâm đi Vô Tận Chi Hải.

- Được rồi, chúng ta liền đi bây giờ.

Liên Nhã Như hỏi thêm

- Còn muốn ta chuẩn bị cái gì sao?

Dương Lỗi lắc đầu:

- Cái này không cần thiết ..., hết thảy đều đã chuẩn bị tốt. Nhưng mà Nhã Như tỉ không nên quên Côn Lôn Kính. Dị thú kia đâu phải là đơn giản như vậy, hẳn là nó có thần thông bẩm sinh của mình. Thần thông bẩm sinh này không phải chuyện đùa, cho nên để ngừa vạn nhất, hy vọng Nhã Như tỉ có lẽ mang theo Côn Lôn Kính.

- Yên tâm, Côn Lôn Kính cũng sớm đã trở thành bổn mạng pháp bảo của ta, cho nên Côn Lôn Kính, ta là một mực đều mang theo.

Liên Nhã Như vỗ vỗ lồng ngực của mình mà nói

- Được rồi, vẫn còn có vấn đề gì không ?

- Không có. Như vậy, chúng ta đi thôi.

Dương Lỗi đang muốn sai khiến cho Hệ Thống đem hai nàng Liên Nhã Như cùng với Dương Nguyệt và chính mình đi vào thế giới Mộng Huyễn. Mà lúc này Tiêu Tiêu mặc kệ, kéo tay Dương Lỗi lại mà nói

- Phu quân, ta đây? Ta cũng muốn.

- Ách.. .

Nhìn Tiêu Tiêu với dáng vẻ ngươi không cho ta đi, ta liền không để cho ngươi yên, Dương Lỗi bất đắc dĩ, gật đầu bảo

- Vậy được rồi, nhưng sau khi đến đó, ngàn vạn lần đừng chạy loạn, nhất định phải nghe lời, nếu không ta cũng không mang ngươi đi.

Dương Lỗi biết rõ ràng, Tam Nhãn Thủy Tinh Độc Giác Thú Vương kia đâu phải là gia hỏa dễ đối phó. Hiện nay tu vi của Tiêu Tiêu phải xem như rất mạnh, nhưng mà chỉ là Âm Dương Nhị Khí sơ kỳ mà thôi, còn kém quá xa .

Nghe được Dương Lỗi đồng ý, Tiêu Tiêu vui mừng không thôi. Nàng vui mừng kêu một tiếng, kéo cánh tay Dương Lỗi, kiễng mũi chân mà trong nháy mắt hôn một cái trên mặt Dương Lỗi .

Dương Lỗi sờ sờ chỗ mình bị hôn mà lắc đầu. Nha đầu kia, thật sự là quá thể. Thế nhưng trong lòng có một loại cảm giác tự hào của nam nhân. Chính mình có mị lực quá lớn, tựa hồ có một mỹ nữ La Lỵ thích mình như vậy thì cũng không phải một chuyện xấu. Còn không biết có bao nhiêu người hâm mộ vì chính mình có diễm phúc .

- Được rồi, chúng ta đi.

Dương Lỗi mở Hệ Thống truyền tống ra, trong nháy mắt bốn người lại xuất hiện lần nữa ở chỗ mỏ mạch khoáng dưới đáy nước.

- Oa, nơi này có linh khí Thủy thuộc tính thật đậm đặc .

Mới vừa tiến vào, Tiêu Tiêu liền lớn tiếng la lên .

Dương Lỗi bị dọa cho hoảng sợ, vội vàng che miệng của nàng

- Ngươi nhỏ giọng một chút, nơi này có đại gia hỏa. Nếu như hiện tại đánh thức tên kia, thì chúng ta liền phiền toái nhiều lắm .

Tiêu Tiêu gật đầu, ra hiệu tự mình biết .

Dương Lỗi lúc này mới buông lỏng nàng ra:

- Được rồi, ngàn vạn lần đừng la to.

- Chính là cái tên kia?

Sau khi Dương Lỗi buông Tiêu Tiêu ra, nàng chỉ vào Tam Nhãn Thủy Tinh Độc Giác Thú Vương mà hỏi.

- Ma thú này thật kỳ quái, ta chưa từng thấy, không biết là lai lịch gì.

Liên Nhã Như cũng là giật mình không thôi, loại ma thú, thật đúng là chưa từng có ra mắt, Liên Nhã Như cho dù đã đọc nhiều sách vở, thậm chí biết rất nhiều loài Thượng Cổ ma thú, nhưng gia hỏa trước mắt cũng là một chút tin tức cũng không có.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.