Chương trước
Chương sau
Lúc trước không tính toán so đo cùng hắn, hiện nay hắn châm chọc như vậy đối với chính mình. Mặc dù nói việc này có quan hệ cùng Hoa Diễm Hồng khiêu khích, nhưng đôi khi hơi hơi phản kích một phen cũng là cần thiết. Vì vậy Dương Lỗi mỉm cười nói:

- Đâu có, lại được cô nương Diễm Hồng coi trọng. Giai nhân tuyệt sắc giống như cô nương Diễm Hồng coi trọng, tiểu tử tự nhiên là động tâm. Có điều tiểu tử tự biết tu vi quá kém, so cùng cô nương Diễm Hồng rất bất tương xứng.

- Cô nương Diễm Hồng giống như thiên tiên giáng trần, có dung nhan chim sa cá lặn dung, dáng vẻ hoa nhường nguyệt thẹn, há là hạng người trần mắt thịt như chúng ta có khả năng xứng đôi. Chỉ sợ mặc dù là thiên tài hàng đầu Bộ Tùy Tâm ở đại lục Sùng Võ chúng ta cũng không tất xứng đôi với cô nương Diễm Hồng.

Yến Vũ nghe vậy tức đến thổ huyết. Tuy rằng Yến Vũ tại phái Yến Sơn là đệ tử kiệt xuất siêu quần xuất chúng, có thể nói, là nhân vật đại biểu cho Yến Sơn đời thứ ba. Nhưng nếu mà muốn so sánh với cùng thiên tài hàng đầu Bộ Tùy Tâm của Huyền Thiên Tông thì cũng là còn kém khá xa.

Bộ Tùy Tâm kia là người được đại lục Sùng Võ công nhận là thiên tài hàng đầu trong lớp người trẻ tuổi. Dù tuổi chưa quá hai trăm tuổi, nhưng tu vi bản thân cũng là sâu không lường được. Từ lúc một trăm năm trước cũng đã đạt tới cảnh giới Lục Đạo Luân Hồi.

Hiện nay mà so với một trăm năm trước đây, tu vi của hắn khẳng định là càng dũng mãnh hơn. Không nói Cửu Cực Tạo Hóa, nhưng cấp bậc Bát Quái Ngưng Thần, khẳng định là không hề nghi ngờ.

Mà Dương Lỗi lôi Bộ Tùy Tâm kia ra để mà nói thì rất rõ ràng chính là đang làm mất mặt, không sai đây là trắng trợn bôi mặt.

- Ngươi... Tiểu tử, ngươi bị nói thế thì không nhịn được, có đúng thế không? Ngươi có tin hay không, hôm nay ta sẽ giết ngươi?

Yến Vũ kia thẹn quá hóa giận, hung tợn trợn mắt nhìn Dương Lỗi mà nói.

- Tại sao lại thế, chẳng lẽ ta nói không đúng sao? Cô nương Diễm Hồng vốn là là Thiên Chi Kiêu Nữ, dung mạo như thế, chẳng lẽ Yến Vũ công tử cho rằng lời của ta có cái gì không đúng? Có lẽ ta có cái gì đắc tội Yến Vũ công tử?

Dương Lỗi hỏi với giọng điệu kinh ngạc.

- Ngươi.. .

- Được rồi, Yến Vũ công tử.

Hoa Diễm Hồng quyến rũ liếc mắt nhìn Yến Vũ, tiếp theo nói với Dương Lỗi

- Dương công tử quá khích lệ Diễm Hồng rồi. Làm sao Diễm Hồng được xuất sắc như vậy.

Hoa Diễm Hồng ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng là giật mình không thôi, chẳng lẽ hắn nhìn ra cái gì? Hoa Diễm Hồng biết cực kì rõ ràng về thực lực bản thân mình. Hiện nay chính mình ở mặt ngoài mặc dù là Ngũ Khí Triêu Nguyên, nhưng tu vi đích thực đã đạt tới cảnh giới Bát Quái Ngưng Thần .

Hơn nữa chính mình tu luyện mới chưa đến ba trăm năm, có thể nói là thiên tư cực kỳ cao. Sư phụ của mình đã từng nói với chính mình, trong lớp người trẻ tuổi, trừ Bộ Tùy Tâm ra thì không ai càng xuất chúng hơn so với chính mình. Ở trong lớp người trẻ tuổi, có thể so sánh cùng chính mình cũng vẻn vẹn chỉ có một người Bộ Tùy Tâm.

Hiện nay chính mình giấu đi tu vi, mặc dù là cường giả Cửu Cực Tạo Hóa cũng chưa chắc có thể nhìn ra được. Vậy mà kẻ gọi là Dương Lỗi thiếu niên trước mắt này lại đánh đồng chính mình cùng Bộ Tùy Tâm. Thế này... đây rốt cuộc chỉ là hắn khen tặng chính mình ư? Hay là hắn thực sự xem thấu chính mình đang ngụy trang? Nếu như là cách sau, vậy thiếu niên này chỉ sợ không phải đơn giản như vậy.

Nhưng mà tiếp theo Hoa Diễm Hồng lại bình thường trở lại. Thiếu niên trước mắt này, tuổi so với chính mình vẫn còn nhở hơn rất nhiều, nếu như thật có một người thiên tài vô song như vậy, thế thì khẳng định đã truyền ra tin đồn.

Huống hồ, Hoa Diễm Hồng cũng không tin, đại lục Sùng Võ sẽ có thiên tài còn xuất chúng hơn so với chính mình và Bộ Tùy Tâm. Trừ phi là đại lục Vô Cực thì vẫn còn không sai biệt lắm .

Lần này đây, Hoa Diễm Hồng đến Vô Tận Chi Hải là có hai nguyên nhân. Một cái là tìm kiếm Bách Hoa Giám của Bách Hoa Các mất mát ngàn năm. Thứ hai là tu vi của chính mình đã đạt tới chốt chặn bình cảnh. Nay đến Vô Tận Chi Hải tìm kiếm Bách Hoa Cung Di chỉ, Bách Hoa Cung đời trước này của Bách Hoa Các. Mà Bách Hoa Cung năm đó liền ở chỗ sâu trong Vô Tận Chi Hải.

Nhưng lại có một nguyên nhân, đó chính là Bộ Tùy Tâm cũng đi tới Vô Tận Chi Hải, nghe nói là tìm kiếm bí mật đi thông đại lục Vô Cực .

- Hừ.. .

Lúc này Yến Vũ lạnh nhạt hầm hừ một tiếng. Mặc dù rất khó chịu, nhưng nếu như chính mình nói thêm nữa, chỉ sợ cũng khiến cho giai nhân bất mãn và khinh thường .

- Được rồi, chúng ta đều là chuẩn bị đi Vô Tận Chi Hải, cho nên mọi người cần đồng tâm hiệp lực mới được. Vô Tận Chi Hải nguy hiểm vạn phần, nhiều người thì cũng có nhiều hơn một phân khí lực.

Hoa Diễm Hồng nhìn thấy Yến Vũ như vậy, liền nói ra. Kỳ thật Hoa Diễm Hồng đối với Yến Vũ, đó là ngoảnh mặt xem thường. Yến Vũ tuy rằng trong cái nhìn của người bình thường, mặc dù cũng coi là thiên tài. Nhưng làm sao đã lọt vào trong mắt Hoa Diễm Hồng ?

Mà vào lúc này ở phía sau lại đi ra ba người, hai nam một nữ.

Nữ mặc một bộ quần áo màu vàng nhạt, lông mày lá liễu, mặt trái xoan, làn da trắng nõn tinh tế, ngũ quan xinh xắn. So với Hoa Diễm Hồng không kém điểm nào. Chỉ có thiếu đi một phân quyến rũ, một phân xinh đẹp, nhưng lại nhiều hơn một phân khí chất thanh tân vượt khỏi đời thường. So cùng Hoa Diễm Hồng là hai chủng loại khí chất hoàn toàn không giống nhau.

Điều khiến cho Dương Lỗi kinh dị không thôi chính là, thiếu nữ này không ngờ chính là tỉ tỉ của Tiêu Tiêu - Tiêu Ly. Lúc này Tiêu Ly có tu vi tiến nhanh, đã không hề giống như trước đây lúc Dương Lỗi thấy nàng ở cảnh giới Võ Đế. Lúc này tu vi của Tiêu Tiêu đã đạt tới cảnh giới Lục Đạo Luân Hồi .

Tốc độ tu luyện quá nhanh, quá kinh người. Mặc dù là có thời gian tu luyện pháp tháp phụ trợ, nhưng cũng không có khả năng nhanh như vậy chứ? Lúc này mới qua được bao lâu? Cách lúc lần trước chính mình gặp nàng chẳng qua là thời gian ngắn ngủi vài năm mà thôi, nàng liền từ cảnh giới Võ Đế, tiến vào đến cấp bậc Ngũ Khí Triêu Nguyên.

Nhưng mà điều này không phải cái mà Dương Lỗi tò mò, chuyện khiến cho Dương Lỗi hiếu kì nhất chính là, tại sao nàng lại ở chỗ này? Nàng cũng muốn đi Vô Tận Chi Hải ư? Cái này có điểm khiến cho Dương Lỗi kinh ngạc.

Vô Tận Chi Hải, nguy cơ trùng trùng, cửu tử nhất sanh, chỉ một lần không lưu ý, liền khó có thể giữ được cái mạng nhỏ này. Nhưng tại sao Tiêu Thanh Thạch, Tiêu thúc thúc lại cho nàng đến? Thế này không khoa học a, chẳng lẽ Tiêu thúc thúc bọn họ cũng đến đây sao? Hoặc là nói Vô Tận Chi Hải này, thật sự là xảy ra biến hóa gì rất lớn?

Chuyện không phải đơn giản như vậy, tuyệt đối không phải đơn giản như vậy. Hiển nhiên, ông lão mình gặp tại tiểu lâu kia cũng không hề nói ra tất cả điều này cho chính mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.