Chương trước
Chương sau
- Ngươi tốt nhất thành thật khai báo, có lẽ ta sẽ tha ngươi một mạng, nếu như ngươi ngoan cố không thay đổi, chết không chịu nói ra, ta cũng không khách khí, Tô Anh ta có danh xưng tiểu ma nữ không phải bài trí, ta chí ít có hơn cả ngàn biện pháp khiến ngươi khai ra.

- Ta thật sự là đi ngang qua, ngươi phải giải thích thế nào ngươi mới hiểu đây?

Dương Lỗi nói.

- Tốt, ta hỏi ngươi trả lời, nếu như ngươi trả lời khiến ta thỏa mãn, ta có lẽ sẽ tha mạng cho ngươi.

Tô Anh ngẫm lại nói.

- Cô nương hỏi đi.

Dương Lỗi thật ra có thể thoát đi, nhưng mà suy nghĩ xong lại cải biến chủ ý, bởi vì hắn hiện tại mới vừa tới Vô Cực đại lục, đối với chuyện trên Vô Cực đại lục còn chưa quen thuộc gì, có thể nói là chẳng hiểu gì cả, cho nên nếu có thể lôi kéo làm quen với thiếu nữ điêu ngoa này, có lẽ lăn lộn bên cạnh nàng cũng không tồi lắm, tối thiểu nhất có thể hiểu tình huống của Vô Cực đại lục hôm nay, cũng hiểu phân bố thế lực của Vô Cực đại lục, còn có một ít chuyện trọng yếu trên Vô Cực đại lục, mấu chốt nhất là tung tích của mẫu thân hắn, đương nhiên, dưới tình huống không có nắm chắc tuyệt đối, hoặc là nói trước khi tìm được người có thể tín nhiệm, chuyện liên quan tới thân thể của mình không thể để lộ ra ngoài, căn cứ hiểu biết của mình lúc trước, mẫu thân nàng chính là người của siêu cấp thế lực, hơn nữa địa vị cực cao, trước khi mình có được thực lực tuyệt đối, tại Vô Cực giới không nên tiết lộ tin tức ra ngoài.

- Tên?

- Dương Lỗi.

- Tuổi?

- Hai mươi mốt.

- Giới tính?

- Nam.

- Ngụ ở chỗ nào?

Dương Lỗi nghe tới đây thì là lạ, nàng hỏi những lời này chẳng khác gì cảnh sát hỏi cung phạm nhân, chẳng lẽ nàng cũng xuyên việt tới đây?

"Nói chuyện, sao không có trả lời?" Gặp Dương Lỗi không ngôn ngữ, Tô Anh lập tức nhíu mày, giận dữ trừng mắt Dương Lỗi. ." " quát khẽ.

- Ta nói cô nương, chẳng lẽ cô đang kiểm tra hộ khẩu sao? Chuẩn bị kén rễ hay sao?

Dương Lỗi tuyệt không quan tâm cười ha hả nói ra.

- Ngươi... Dê xồm, ngươi muốn chết.

Thấy Dương Lỗi dám ở trước mặt nàng nói chuyện này, nàng tức giận, đây là trêu chọc rõ ràng, nàng chính là tiểu công chúa của Tô gia, tiểu ma nữ người gặp người sợ, làm gì gặp qua người dám nói thế trước mặt của nàng chứ, trong lòng nàng rất tức giận, bàn tay nhỏ nhấn trắng nõn nắm chặt, lập tức đâm một quyền vào mặt Dương Lỗi.

Tốc độ một quyền này cực nhanh, là Tô Anh tức giận đánh ra, nhưng mà vừa nghĩ tới Dương Lỗi chỉ là tiểu tử Thất Tinh Luyện Cương, hơn nữa chưa từng có người nào dám nói thế với nàng, tại Tô gia ai thấy nàng mà không hòa hòa khí khí, tất cung tất kính, không dám làm càn chút nào, thậm chí người theo đuổi nàng chỉ toàn nói lời ca ngợi, mà tiểu tử này là người đầu tiên dám chống đối nàng, dám chọc nàng, trong nội tâm của Tô Anh sinh ra cảm giác khác thường, sau khi đánh ra một quyền này, lại bất tri bất giác thu vài phần lực đạo, tốc độ tuy không giảm nhưng lực đạo cũng đã giảm đi một nửa.

Dương Lỗi là người nào, tinh thần lực đã trên Địa Tiên, so với Huyền Tiên cũng không thua kém bao nhiêu, cộng thêm hiện tại tu vị đột phá Thất Tinh Luyện Cương, chân khí vô cùng hùng hồn, cho nên một quyền này căn bản không đặt vào mắt của hắn, đương nhiên Tô Anh thu lực thì Dương Lỗi nhìn thấy rõ ràng, cũng biết một quyền này mặc dù là đánh lên người của hắn, cũng không tạo thành thương tổn quá lớn với hắn, hôm nay hắn đã luyện thành Bất Tử Kim Thân Quyết nhất trọng, rất nhanh đi vào nhị trọng, không nói giảm bớt lực đạo, mặc dù là Tô Anh toàn lực ra tay, Dương Lỗi cũng dám ngạnh kháng một cái.

Vì không bộc lộ bản thân, Dương Lỗi quyết định ngạnh kháng một quyền này, đương nhiên cũng nên giả vờ giả vịt, cho nên một quyền này đánh lên người Dương Lỗi, Dương Lỗi bức bách bản thân mình phun ra một ngụm máu tươi.

- Khục khục...

Thân thể lui ra phía sau vài bước, ho khan sau đó nhìn Tô Anh nói:

- Ngươi... Ngươi... Ta chẳng phải chỉ đùa giỡn ngươi hay sao, ngươi còn hạ tử thủ, thật sự là... Thật sự là...

- Ngươi không sao chớ, ta... Ta không phải cố ý, ta không phải cố ý.

Nhìn thấy biểu lộ của Dương Lỗi, Tô Anh hơi bối rối, nhưng mà Tô Anh cũng không phải người ngu, thoáng cái đã nhìn ra điểm không đúng, chính mình đã thu một nửa lực đạo, mà tu vị của tiểu tử này là Thất Tinh Luyện Cương, căn bản không có khả năng bị tổn thương nghiêm trọng, như vậy hắn xuất hiện loại tình huống này chỉ có cách giải thích duy nhất, chính là tiểu tử này đang giả bộ lừa gạt nàng.

Như vậy làm cho Tô Anh ảo não, hỗn đản này dám lừa gạt nàng, không cho hắn chút sắc mặt thì hắn không đặt mình vào trong mắt, con ngươi đảo một vòng, nảy ra ý hay.

- Thực xin lỗi, ta thực không phải cố ý, ta... Nhanh, ngươi... Dương Lỗi, ngươi nhanh ăn Ngọc Lộ Hoàn này vào đi, lập tức sẽ khôi phục đấy.

Tô Anh xuất ra một viên thuốc, óng ánh sáng long lanh, hương khí nồng đậm, nhưng mà Dương Lỗi cũng không dễ lừa gạt như vậy, với tư cách một Luyện Đan Sư, hắn cực kỳ mẫn cảm với đan dược, có thể nhì ra đan dược không đúng, nếu như cho Luyện Đan Sư bình thường nhìn thì có thể bị lừa, nhưng Dương Lỗi lại khác, hắn là Luyện Đan Sư, còn có giám định thuật.

Sau khi dùng giám định thuật, Dương Lỗi đã biết rõ tên và hiệu quả chính thức của viên đan dược này.

Đan dược này tên là Thoát Thai Hoán Cốt Đan, tuy tên là Thoát Thai Hoán Cốt Đan, nhưng đan dược này chẳng phải tốt đẹp gì, trái lại có thể nói là đan dược luyện thể, sau khi phục dụng sẽ không chính thức làm cho người ta thoát thai hoán cốt, mà là khiến người ta muốn sống không được muốn chết không xong, sinh tử không biết, sau khi dược hiệu qua đi sẽ khiến người ta có cảm giác thoát thai hoán cốt, loại đan dược này cũng không phải là độc dược, loại đan dược này người bình thường tiêu hao không nổi, cũng sẽ không luyện chế, loại đan dược này chỉ có một chút đại phái, đại gia tộc mới dùng đến, loại đan dược này có một hiệu quả trọng yếu khác, nó dùng để ma luyện ý chí của đệ tử.

Đương nhiên, loại đan dược này không thể tùy tiện sử dụng, cũng chỉ có người tu hành tới cấp độ bát quái ngưng thần mới có thể sử dụng, bởi vì loại tra tấn này người thường không chịu nổi, hơn nữa dược liệu luyện chế đan dược này vô cùng trân quý, nhưng đối với Tô Anh mà nói, đan dược tuy trân quý nhưng lại không coi là cái gì.

Với tư cách tiểu công chúa của Tô gia, loại đan dược này nàng đương nhiên cũng dùng qua, cũng trải qua tra tấn này nên tiểu nha đầu mới biết rõ tra tấn nó ra thế nào, cho nên chỉ cần nhìn qua không vừa mắt, nếu như nhìn người kia không vừa mắt tới cực điểm, sẽ bắt buộc đối phương ăn loại đan dược này.

Hơn nữa là không hề có cố kỵ, loại đan dược này đối với người có lực ý chí cường, tư chất tốt thì đây là tìm chỗ tốt, nhưng đối với kẻ ý chí không kiên định, năng lực thừa nhận kém, đan dược như thế chẳng khác gì độc dược, thậm chí càng sống không bằng chết.

Cũng đã từng có vài người bị nàng chơi tàn phế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.