Chương trước
Chương sau
Mà đối với Dương Lỗi, Tô Anh tự nhiên không muốn hắn chết, nhưng nàng muốn chỉnh Dương Lỗi, trước đó bởi vì Dương Lỗi cũng đã nói, hắn mới hai mươi mốt tuổi, một võ giả hai mươi mốt tuổi đạt tới Thất Tinh Luyện Cương, đây tuyệt đối là một thiên tài, một siêu cấp thiên tài, còn cường hãn hơn mình nhiều lắm, lợi hại nhiều lắm, phải biết rằng, nàng cũng phải hơn ba mươi tuổi mới đạt tới Thất Tinh Luyện Cương, như vậy đã xem là thiên tài cực kỳ rồi, trong cả Tô gia, người có thiên tư cao hơn nàng chỉ có ba người mà thôi.

Mà trong ba người không có người nào sánh bằng Dương Lỗi.

Trong ba người có một người là ca ca của nàng, thân ca ca Tô Nghiêu, hắn lúc ở Thất Tinh Luyện Cương đã phục dụng Thoát Thai Hoán Cốt Đan.

Đan dược này Dương Lỗi nhìn rõ, cũng hiểu rõ tình huống của nó, kỳ thật đối với Dương Lỗi mà nói, ăn nó vào cũng chẳng có gì, nhưng mà Dương Lỗi thông qua giám định thuật và có hệ thống trợ giúp, hắn cũng biết rõ tình huống của Thoát Thai Hoán Cốt Đan.

Thì ra đan dược trong tay Tô Anh tuy tên là Thoát Thai Hoán Cốt Đan, nhưng không có hiệu quả chính thức, nguyên nhân là Thoát Thai Hoán Cốt Đan luyện chế có vấn đề, thiếu một vị thuốc, còn là dược liệu mấu chốt, nếu như có thể gia nhập dược liệu này vào, như vậy Thoát Thai Hoán Cốt Đan sẽ có hiệu quả thoát thai hoán cốt chân chính.

Dược liệu này là Sinh Cơ Thảo, không có Sinh Cơ thảo, đan dược này không thể kích phát sinh cơ trong người võ giả, tự nhiên không cách nào làm được chuyện thoát thai hoán cốt, mà chỉ giày vò tâm thần của người ta, từ đó ma luyện ý chí.

Một khi gia nhập Sinh Cơ Thảo vào, hiệu quả đã hoàn toàn khác, Sinh Cơ Thảo ẩn chứa sinh lực khổng lồ, thời điểm người phục dụng Thoát Thai Hoán Cốt Đan sẽ thừa nhận dược lực khổng lồ, mà lực lượng sinh cơ khủng bố của Sinh Cơ Thảo sẽ có tác dụng kích phát tiềm lực của người dùng hoàn toàn, làm được hiệu quả thoát thai hoán cốt hoàn toàn.

Cho nên nhìn thấy Thoát Thai Hoán Cốt Đan, Dương Lỗi thập phần kinh hỉ, nếu như bản thân hắn có thể luyện ra Thoát Thai Hoán Cốt Đan, tại Vô Cực đại lục này hắn có thể nhanh chóng sáng tạo ra thế lực của mình. Đương nhiên điều này còn cần Tô Anh giúp mới được, bằng không sẽ thập phần gian nan.

Đan phương là có, nhưng nếu như muốn hối đoái thì hắn không đủ điểm, hơn nữa hắn bây giờ cũng không muốn đổi, như thế cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp từ người Tô gia.

- Ngươi... Ngươi thật độc, đan dược này ngươi cho rằng ta không biết sao?

Dương Lỗi biết rõ cho nên vạch rõ trò xiếc của nàng.

- Hừ hừ, ngươi còn nói bổn cô nương, ngươi cho rằng ta là người ngu sao, hành động sứt sẹo như thế ta còn không nhìn ra à?

Thấy Dương Lỗi nhìn thấu, Tô Anh đành phải thu hồi dược hoàn, nói:

- Nhanh lên, nói thật lai lịch của mình đi.

- Được rồi, ta cho ngươi biết là được.

Dương Lỗi suy nghĩ và nói:

- Nhưng mà ngươi phải thề là cam đoan không nói với ai biết.

- Vốn ngươi không có tư cách bàn điều kiện với bản cô nương, nhưng mà hôm nay bổn cô nương tâm tình tốt, đáp ứng ngươi.

Thấy Dương Lỗi chịu thua, trong nội tâm Tô Anh lại có chút cao hứng, nói:

- Nói đi, rốt cuộc ngươi là ai?

- Kỳ thật không dối gạt cô nương, ta cũng không phải người của đại lục này, mà là từ Sùng Vũ đại lục đến đây, trong quá trình truyền tống có ngoài ý muốn nổi lênn, cho nên rớt xuống nhà thờ tổ Tô gia các ngươi.

Dương Lỗi nói.

- Thực? Ngươi không gạt ta đấy chứ?

Lời này khiến Tô Anh kinh hỉ ngoài ý muốn, lại không thể nào tin được.

- Lừa ngươi?

Dương Lỗi cười khổ, nói:

- Ta cần lừa ngươi sao? Lại nói lừa ngươi có được chỗ tốt gì chứ?

- Ân.

Tô Anh ngừng lại nói:

- Ngươi nói cho ta nghe một chút chuyện về Sùng Vũ đại lục đi, ta sẽ tin tưởng ngươi.

Tô Anh vô cùng hiếu kỳ chuyện trên Sùng Vũ đại lục, nàng với tư cách tiểu công chúa của Tô gia, đối với chuyện Huyền Nguyên Tinh vẫn biết không ít, cũng rõ ràng cả Huyền Nguyên Tinh có bốn khối đại lục, Vô Cực đại lục là đại lục lớn nhất, mà Sùng Vũ đại lục chỉ là một trong số đó.

Nghe nói tại rất nhiều năm trước, Vô Cực đại lục cùng Sùng Vũ đại lục tương thông với nhau, nhưng mà bởi vì đủ loại nguyên nhân, Vô Cực đại lục cùng Sùng Vũ đại lục bị tách ra, hai khối đại lục tuy có thông đạo liên thông nhau, nhưng mà có nguy cơ trùng trùng, không cẩn thận là mất mạng, cho nên từ đó về sau, có rất ít người xông vào thông đạo của hai đại lục, trừ phi là bất đắc dĩ, mặt khác nàng còn nghe nói, Sùng Vũ đại lục linh khí mỏng manh, thổ địa cằn cỗi, hoàn toàn không thể so sánh với Vô Cực đại lục, người của Sùng Vũ đại lục nghĩ cách tới Vô Cực đại lục, tự nhiên cũng sẽ không có người Vô Cực đại lục mạo hiểm đi Sùng Vũ đại lục nguy cơ trùng trùng.

- Sùng Vũ đại lục không có chuyện gì để nói, chỗ đó so ra kém xa Vô Cực đại lục, Vô Cực đại lục có khác nhau lớn nhất với Sùng Vũ đại lục chính là linh khí sung túc, cho nên người Sùng Vũ đại lục chúng ta tu luyện không nhanh bằng Vô Cực đại lục, cũng không có nhiều cao thủ như Vô Cực đại lục, như tuổi cô nương như thế mà có tu vị như vậy, nếu đặt ở Sùng Vũ đại lục chính là đệ tử kiệt xuất mà các tông môn tranh đoạt.

Dương Lỗi nói.

- Vậy cũng được, bổn cô nương thiên tư thông minh, lợi hại lắm.

Nghe được Dương Lỗi nói như vậy, Tô Anh hơi đắc ý, nói:

- Nhưng mà ngươi cũng không tệ, mới hơn hai mươi tuổi đã đạt tới Thất Tinh Luyện Cương, đúng là lợi hại, tại Vô Cực đại lục chúng ta không có bao nhiêu người vượt qua ngươi đâu.

- Tô cô nương quá khen, ta đâu có lợi hại như vậy, ta chỉ gặp một ít kỳ ngộ mà thôi.

Dương Lỗi nghe vậy nói:

- Còn kém xa Tô cô nương mà.

- Ta nói thực mà..., ngươi không nên tự xem nhẹ mình, nếu như... Nếu như ngươi nguyện ý gia nhập Tô gia chúng ta, ta có thể dẫn tiến cho ngươi, tương lai ngươi sau trăm năm sẽ có thành tựu không thấp.

Tô Anh nghĩ tới sư tôn của mình, nếu như Dương Lỗi chịu bái sư tôn của nàng làm sư, vậy thì nàng có tiểu sư đệ, hơn nữa Dương Lỗi tư chất tốt như vậy, nghĩ tới sư tôn chắc chắn sẽ cao hứng lắm, nói không chừng sẽ cầm tử ngọc mà nàng muốn thật lâu cho nàng.

- Bái sư?

Dương Lỗi sững sờ, vốn định lấy cớ nào đó cho phù hợp tìm chỗ dựa, sau đó tăng thực lực của mình lên, sau đó lại đi tìm tin tức của mẫu thân, đi điều tra thân phận chân chính của mình, mà Tô Anh nói như thế lại chính là cơ hội tốt, cũng không cần phải lãng phí quá nhiều tinh lực, đây là chuyện Dương Lỗi cầu còn không được.

- Như thế nào, ngươi không muốn?

Thấy biểu lộ của Dương Lỗi như thế, sắc mặt Tô Anh lập tức biến đổi, mất hứng nhìn qua Dương Lỗi.

- Không phải, không phải, làm sao như thế chứ, ta ở chỗ này chưa quen cuộc sống nơi đây, nếu như có thể đạt được sư tôn của Tô cô nương nhận lấy, thu làm đệ tử, tự nhiên cầu còn không được, thế nhưng mà, thế nhưng mà ta lo lắng, sư tôn của Tô cô nương không thu ta làm đồ đệ, dù sao ta không phải là người Vô Cực đại lục.

Dương Lỗi lắc đầu nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.