Chương trước
Chương sau
Nhưng lúc này có thể sử dụng, vì vậy hắn lấy ra Ẩn Thân phù đưa cho Tô Anh nói:

- Sư tỷ, nếu ngươi còn lo lắng, vậy cầm phù triện này, đây là Ẩn Thân phù, có thể giúp ngươi ẩn thân mà không cần dùng chân khí, nhưng chỉ có hai giờ thời gian.

- Ẩn Thân phù?

Tô Anh mở to mắt.

Dương Lỗi gật đầu:

- Đây là trước kia ta luyện chế, có chút gân gà, nhưng là vật tốt để chạy trốn.

- Vù vù…

Chỉ vài giây ngắn ngủi đàn bọ cánh cứng đã bay qua, Dương Lỗi nhẹ nhàng thở ra, thật sự làm người sợ hãi.

- Tốt lắm, bây giờ chúng ta có thể đi ra ngoài.

Dương Lỗi vỗ vỗ tay Tô Anh nói.

- Chúng ta đi bên này đi.

Tô Anh nhìn nhìn thông đạo bên ngoài, có chút do dự, chỉ chỉ đường nhỏ trước mắt.

Dương Lỗi lắc đầu, hắn đã dùng Chân Thực Ưng Nhãn xem xét qua, đó là một ngõ cụt mà thôi.

- Không, chúng ta đi con đường kia.

- Sao vậy? Đường kia rất nguy hiểm, tuy ta không biết vì sao đàn bọ cánh cứng kia nhiều như vậy còn chạy hết ra ngoài, nhưng nếu tiếp tục đi tới có thể gặp được yêu thú càng lợi hại hơn hay không?

Tô Anh hỏi.

- Việc này thì ta không biết, nhưng chúng ta không còn lựa chọn nào khác, nếu muốn biết bên trong có đồ vật gì thì phải đi vào mới được.

Dương Lỗi giải thích:

- Mà thông đạo sư tỷ muốn đi vốn là ngõ cụt, hơn nữa còn có cơ quan cạm bẫy, nếu sư tỷ không tin có thể thử xem.

Thấy hắn khẳng định như vậy, Tô Anh vẫn lựa chọn tin tưởng, bởi vì nàng biết vị sư đệ này thập phần thần kỳ, lại vô cùng lợi hại.

- Được rồi, nghe lời ngươi.

Tô Anh nói.

- Ân, tốt lắm, đi theo sau lưng ta, cẩn thận một chút, ngươi cầm phù triện này.

Dương Lỗi đưa cho nàng Cực Tốc phù cùng Dẫn Lôi phù.

Càng đi vào sâu trong, hai người càng thêm khẩn trương, trên đường đã phát hiện không ít hài cốt, mà nơi này còn có đệ tử của Tô gia, điểm này Tô Anh thật khẳng định, bởi vì bên hông hài cốt còn có ngọc bội của Tô gia.

Điều này làm cho nàng kinh ngạc, ngọc bội Tô gia, đệ tử chết ở nơi này sẽ được đưa ra ngoài, chỉ bị hao tổn một ít tinh thần lực mà thôi, chỉ cần tu dưỡng sẽ khôi phục, hơn nữa thu hoạch được kinh nghiệm bên trong mới là quý giá nhất.

Tô Anh hoài nghi đây chỉ là ảo giác, nhưng trong lòng Dương Lỗi rất rõ ràng đây là sự thật, bởi vì dưới Chân Thực Ưng Nhãn ảo cảnh sẽ không thể che giấu được mắt hắn.

Trong lòng hắn thập phần minh bạch, lần này chỉ sợ khác hẳn Thí Luyện động mà Tô gia thường đi vào, có lẽ đây mới thật sự là Thí Luyện động, trước kia đệ tử Tô gia chỉ đi vào Thí Luyện động giả mà thôi.

Hoặc là Thí Luyện động đã xảy ra dị biến, có lẽ do Tô Nghiên cố ý an bài, nhưng Dương Lỗi không tin Tô Nghiên có kỹ năng như vậy, dù sao ba mươi tầng sau cùng của Thí Luyện động chưa từng có người đi vào, nói cách khác không ai biết bí mật của nó, cho dù Tô Nghiên cũng là như thế.

Nhìn thấy một đường biến hóa, long khí ngày càng mãnh liệt, nhưng tử khí ngày càng nồng đậm, nơi này hẳn là long huyệt, bên trong long huyệt ẩn chứa long khí nồng đậm, còn xen lẫn tử khí, có thể nơi này chính là một mộ huyệt.

Có lẽ nơi này là chân long huyệt cũng nói không chừng.

- A, bò cạp!

Tô Anh đột nhiên hét lên một tiếng, nhảy vọt lên người Dương Lỗi.

Nhìn theo ánh mắt Tô Anh, một con kim sắc bò cạp xuất hiện trước mắt, làm cho Dương Lỗi kỳ quái không thôi, chưa từng nhìn thấy qua kim sắc bò cạp, hơn nữa đường vân trên lưng nó thập phần đặc biệt, nhìn qua lại có hình rồng.

Không chỉ như vậy, trên thân bò cạp còn tản mát ra long khí, Dương Lỗi từng tu luyện Chân Long quyết, mẫn cảm hơn người khác rất nhiều, cho nên trên người bò cạp tán phát long khí tự nhiên không qua mặt được hắn.

Trên người bò cạp có long khí, thật sự kỳ lạ, nếu là loài rắn có long khí còn hiểu được, một con bò cạp sao lại có long khí?

Hắn ném qua giám định thuật.

Long Hạt: hấp thu long huyết sinh ra biến dị, khiến cho nó có được long khí, toàn thân vàng óng, có thể biến đổi thân, sau khi biến thân lực lớn vô cùng, không độc.

Không độc, thật đáng ngạc nhiên, bò cạp không có độc tính thật sự là vô cùng kỳ lạ, mà nó không độc còn có thể biến thân, không biết sau khi biến thân lại có tình huống nào…

Nhưng Dương Lỗi cũng không muốn ma sát, chỉ cần nó không khiêu khích hắn thì hắn cũng không có ý định động thủ.

- Tốt lắm, không có việc gì, chúng ta đi.

Dương Lỗi vỗ vỗ Tô Anh:

- Không có gì đáng sợ, bò cạp không có độc tính.

- Vậy…chúng ta đi nhanh lên đi.

Tô Anh nói.

Nhìn thấy biểu hiện của nàng hắn không biết nói gì, vị sư tỷ tiểu ma nữ này không ngờ còn sợ bò cạp?

Đi không bao xa, Dương Lỗi phát hiện một khối thi hài cao lớn, xương cốt lại là vàng óng, hơn nữa thật lớn hơn người thường, nhìn tình huống cũng phải cao hơn hai thước tới gần ba thước.

Tuy người đã chết, nhưng hắn rõ ràng cảm giác được khí tràng cường đại, khi còn sống người này hẳn là cao thủ tuyệt đỉnh, cũng không biết vì sao chết ở nơi này.

Trong tay phải của hài cốt còn cầm một thanh trường đao.

Dương Lỗi chậm rãi đi qua, dùng giám định thuật biết không có nguy hiểm mới nhặt lên trường đao.

Hình dạng trường đao cổ xưa khí phách, chuôi đao có hoa văn xưa cổ, thân đao hơi gấp khúc, hai bên đều có rãnh, ở địa phương gần chuôi đao có khắc hai văn tự cổ xưa, Dương Lỗi có thể nhận ra.

Đó là hai chữ Trảm Long.

Nhìn thấy hai chữ này hắn cảm nhận được cỗ sát khí sắc bén, làm hắn không khỏi lui ra sau hai bước.

- Sát khí thật mạnh.

Bản thân Dương Lỗi từng đối mặt thiên quân vạn mã, khi chinh chiến giết qua vô số cường địch, sát khí cực kỳ khủng bố, mà hai cổ tự thân đao lại phát tán ra sát khí còn làm cho hắn cũng cảm giác được kinh hãi, có thể thấy được mãnh liệt thế nào.

Sát khí như vậy hắn chỉ cảm nhận qua trên Hổ Phách đao.

Hổ Phách đao là vũ khí của ma thần Xi Vưu, có sát khí mạnh mẽ là đương nhiên, mặc dù ở trong tay hắn cũng không phải toàn thịnh, nhưng không thể khinh thường, mà Trảm Long này lại có sát khí mãnh liệt như vậy, thanh đao khẳng định bất phàm, chủ nhân cũng không phải người bình thường, phỏng chừng không biết có bao nhiêu cường giả chết trong tay hắn.

Theo tên của đao cùng tình huống trước mắt mà xem, người này phỏng chừng muốn đến đồ long, nhưng đáng tiếc chính là không biết vì sao lại chết ở đây, có lẽ hắn muốn đối phó thủ hạ chân long, nhưng nói thế nào cường giả này cũng đáng tôn kính, dũng khí đáng khen, nói không chừng hắn thật sự từng giết được chân long đây?

- Trảm Long, khẩu khí thật lớn nha?

Tô Anh nhìn thấy cổ tự, tràn đầy khinh thường nói.

Lời này vừa ra, Dương Lỗi liền cảm giác thân đao nháy mắt phát ra sát khí khủng bố, nhắm thẳng vào Tô Anh.

Sắc mặt Tô Anh nháy mắt biến thành trắng bệch.

Dương Lỗi thấy tình thế không ổn, vội vàng kéo Tô Anh ra sau lưng, tuy sát khí lợi hại nhưng hắn là chủ nhân Hổ Phách đao, từng trải qua sát khí tẩy lễ, cho nên vẫn có thể kháng cự được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.