Chương trước
Chương sau
Lúc này phỏng đoán nguyên do thì áng chừng nguyên nhân có liên quan tới chỗ phong ấn kia trong Thiếu Lâm Tự .

Nơi đó rốt cuộc là vật gì vậy? Tại sao phải có một cường giả như vậy bảo vệ. Thậm chí trong tình huống Thiếu Lâm Tự cơ hồ xuất hiện nguy cơ diệt môn mà đối phương đều không hề ra tay.

Có thể thấy được món đồ phong ấn kia đã đạt tới tình trạng như thế nào. Cho dù là báu vật hay là vật gì khác vậy thì nói tóm lại, vật này rất quan trọng. So với Thiếu Lâm Tự tựa hồ còn quan trọng hơn. Mà lần này đây những người đang vây chùa này, phỏng đoán cũng là chạy tới vì vật này .

Đương nhiên, lúc này Dương Lỗi là cực kỳ buồn bực. Thế giới của mình, luôn xuất hiện một số người đến. Hơn nữa những người này ai nấy đều có thực lực cũng không phải yếu. Chính mình cũng không biết rõ ràng rốt cuộc là lai lịch gì. Xem ra chính mình cần phải chỉnh đốn thật tốt một phen.

Dẫu sao đây là địa bàn của chính mình, nhưng ai nấy đều đi vào mà cũng không thèm chào hỏi mình một câu, chính mình cũng quá là không có mặt mũi .

Đối với Dương Lỗi hiện tại mà nói, trừ phi là cấp bậc Chuẩn Thánh, nếu không chính mình mượn Pháp Tắc Chi Lực thì tuyệt đối có khả năng giết chết. Thậm chí, nếu như là tồn tại Chuẩn Thánh bình thường thì chính mình cũng có thể đuổi đi.

Cho nên, lúc này Dương Lỗi suy nghĩ một chút, rồi nói với Liễu Hàn:

- Liễu Hàn Đại sư, ngài trước đừng có sốt ruột. Bọn họ mặc dù là tìm được chỗ sơ hở trong trận pháp Kim Cương Phục Ma Đại Trận mà ta bố trí kia. Nhưng nếu muốn phá bỏ trận pháp, cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy, cần phải có thời gian nhất định. Cho nên, chúng ta hiện tại cần phải âm thầm điều tra một phen, những người này rốt cuộc là có lai lịch gì, vẫn còn có tiếp viện hay không. Nếu có hậu viên, trước hết giải quyết cho xong đám tiếp viện, chặt đứt đường lui của bọn chúng, như vậy mới có thể một lưới bắt hết.

Liễu Hàn suy nghĩ một chút, gật đầu nói:

- Xin nghe theo bệ hạ.

Liễu Hàn biết, chính mình đi một người thì kỳ thật cũng không giúp được quá nhiều. Khi mà đối phương có thể dễ dàng phá bỏ trận pháp bảo vệ mà Dương Lỗi bố trí .

Thấy Liễu Hàn như vậy, Dương Lỗi vừa lòng gật đầu, tiếp theo kéo cánh tay Liễu Hàn lại:

- Đừng chống cự.

Nói xong Dương Lỗi nhắc Liễu Hàn lên, đi tới một chỗ tương đối an toàn trên núi phía sau Thiếu Lâm Tự .Sau đó tiện tay bố trí một đạo trận pháp bảo vệ, tiếp theo mới nói với Liễu Hàn:

- Liễu Hàn Đại sư, ngươi trước giúp ta hộ pháp, ta lợi dụng bí pháp để xem xét một phen, đối phương rốt cuộc là có lai lịch gì.

Liễu Hàn nghe vậy vội vàng gật đầu:

- Xin Bệ hạ ngài yên tâm, chỉ cần lão nạp còn sống, cũng sẽ không để cho người khác đến gần bệ hạ dù chỉ một bước .

Dương Lỗi khoanh chân mà ngồi. Xử lý trước hết là hoàn toàn phong bế cả thế giới Mộng Huyễn này, không cho đối phương có bất cứ cơ hội nào.

Hàng thứ yếu chính là điều tra, xem trong thế giới Mộng Huyễn có lỗ hổng gì. Nói cách khác, đám gia hỏa này rốt cuộc là làm thế nào để tiến vào đến phương diện này. Không có khả năng chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy liền tìm được rồi địa điểm để chui vào.Như vậy là không quá thực tế.

Nếu như đối phương kéo tới là vì món đồ cất giấu trong Thiếu Lâm Tự kia, như vậy liền đủ để khẳng định, đối phương khẳng định là đã sớm có chuẩn bị. Nói cách khác, bọn họ đến là có chuẩn bị. Hơn nữa phương pháp tiến vào thế giới Mộng Huyễn đã biết cũng không phải một ngày hai ngày.

Trước đây khi thực lực của chính mình không đủ, sự khống chế đối với thế giới Mộng Huyễn còn không được hoàn mỹ giống như bây giờ. Nhưng hiện nay đã không giống, chính mình chiếm được sự trợ giúp của Pháp Hải nên đã không có hạn chế, đã không có lo lắng, đối với thế giới Mộng Huyễn tự nhiên càng quen thuộc hơn.

Sau khi điều tra một hồi, Dương Lỗi thật đúng là phát hiện một chút dấu vết. Đó là một cỗ khí tức yếu ớt, Không Gian Pháp Tắc Chi Lực này quả là không tầm thường. Tu vi của đối phương cực cao, hơn nữa về phương diện trình độ nắm bắt qui luật hệ Không Gian thì đã đạt tới một tình trạng cực kỳ khủng bố.

Nếu như không phải tu vi của chính mình đã có chỗ tiến bộ, hơn nữa sự khống chế đối với thế giới Mộng Huyễn ngày càng gia tăng như vậy thì thật đúng là khó có thể phát hiện điểm này.

Chính mình không biết lai lịch của đối phương, nhưng vật kia trong Thiếu Lâm Tự thực sự quan trọng đến như vậy sao? Làm thế nào lại có nhiều người coi trọng như vậy.

Hơn nữa Thanh Xà đối với vật kia tựa hồ cũng có hứng thú. Sớm biết vậy, lúc trước liền hỏi Thanh Xà một câu. Hiện tại Thanh Xà đã rời khỏi đây, chính mình muốn biết đáp án thì cũng không có cách nào đi hỏi, chỉ có tự mình thăm dò .

Nhưng mà dẫu Thanh Xà không có mặt ở thế giới này, nhưng mà người của Sâm La Điện vẫn còn. Hiện tại chính mình tu luyện Sâm La Vạn Tượng Quyết, lại còn có Sâm La Lệnh này nên muốn ra lệnh cho bọn họ tự nhiên không phải việc khó.

Dù sao người trong thế giới này, tu vi cũng không phải đặc biệt cường đại. Hơn nữa chính mình còn có Pháp Tắc Chi Lực trợ giúp, chỉ cần ở trong thế giới này, đối phương đều sẽ phải chịu áp chế của Pháp Tắc Chi Lực, nên không phát huy ra được thực lực.

Mà chính mình không giống với chúng. Dựa vào thế giới Mộng Huyễn, chính mình không chỉ là có khả năng phát huy ra được trăm phần trăm thực lực, thậm chí sẽ có thêm một đôi thành, nên cũng chính là có thể phát huy vượt xa người thường. Cho nên, chỉ cần không phải người tu luyện có cấp bậc Chuẩn Thánh xông tới đây thì không ai là đối thủ của mình.

Đương nhiên, điều chính mình hiện tại cần phải làm, là điều tra xem trong hang đá dãy núi phía sau Thiếu Lâm Tự kia rốt cuộc là ẩn dấu bí mật gì. Tại sao có một người bảo vệ như vậy ở nơi này, tựa hồ... Không đúng. Dương Lỗi bị kinh động mãnh liệt. Hắn quét một tia Giám Định Thuật về phía trước, lại đơn giản là thất bại.

Thế này thì nói cách khác, chính mình trước đây đã xem xét sai lầm. Lão hòa thượng kia có thực lực phi thường không giống tầm thường, tuyệt đối không chỉ là cảnh giới Thiên Tiên, Huyền Tiên, thậm chí không phải Kim Tiên thậm chí cảnh giới Đại La Kim Tiên. Mà là đã vượt ra ngoài phạm vi chính mình có khả năng đủ khống chế.

Đó chính là nói, thực lực của lão hòa thượng này đã đạt tới cấp độ kia như Thanh Xà Bạch Xà, đạt tới cảnh giới Chuẩn Thánh.

Một gia hỏa cảnh giới Chuẩn Thánh, lại ẩn náu ở chỗ này, nhưng lại bảo vệ một món đồ nào đó không biết. Theo Pháp Hải nói, vào khoảng thời gian đó lão vì phong ấn Bạch Tố Trinh mà cố ý thành lập Phong Lôi Tự, vậy thì làm như thế nào lại xuất hiện cường giả như Lão hòa thượng vậy ?

Đằng sau phong ấn kia rốt cuộc là cái gì? Tất cả mọi thứ của điều này càng ngày càng khiến cho Dương Lỗi tò mò. Dương Lỗi biết rõ ràng, trong đó khẳng định là có bí mật rất lớn. Nhưng bí mật này chính mình nếu muốn mở ra, vậy thì cũng chỉ có thể tiến vào trong hang đá quả núi phía sau Thiếu Lâm Tự đi tìm Lão hòa thượng kia để hỏi cho rõ ràng .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.