Chương trước
Chương sau
Trên bàn đá phía trước còn có một pho tượng, pho tượng thoạt nhìn mơ hồ mông lung, không thấy rõ được khuôn mặt, nhưng trên người pho tượng kia tản mát ra một cổ khí thế, không phải uy áp, mà là một loại khí thế ôn hòa, khiến người như tắm xuân như gió, pho tượng mang đến cho người cảm giác như vậy, nhưng toàn bộ thạch thất vẫn khiến người cảm thấy áp lực.

- Kỳ quái, thật sự là kì quái.

Liễu Nhân Chân Thực Ưng Nhãn xem xét, cũng không có hiệu quả quá lớn, cho nên Dương Lỗi cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, dù sao đây là chỗ của Nhiên Đăng, Nhiên Đăng là người nào? Tu vị đã đạt đến cảnh giới Ngụy Thánh, so với mình không biết cao hơn bao nhiêu lần, hơn nữa hắn đã yên tâm đi ra ngoài, vậy thì ở đây nhất định có các loại cơ quan. Mặc dù nói, Dương Lỗi có nắm chắc mình tuyệt đối không có nguy hiểm tánh mạng, nhưng thực sự khó tránh khỏi có chuyện quỷ dị gì đó xảy ra.

- Nếu như tinh thần lực của mình cường đại hơn một chút, lại tiến một bước thì tốt rồi.

Dương Lỗi phiền muộn nghĩ đến, bởi vì Dương Lỗi có một loại cảm giác, tinh thần lực của mình nếu như có thể tiến thêm một bước, vậy thì uy lực của Chân Thực Ưng Nhãn sẽ lần nữa tăng lên, đột phát điểm giới hạn như vậy thì mình có thể nhìn thấu bố trí ở đây rồi.

Nhưng chỉ một chút như vậy, muốn đột phá lại không phải chuyện dễ dàng, nếu như mình có chút thời gian vậy thì tuyệt đối có thể đột phá, nhưng hiện giờ, Dương Lỗi thật sự không có cách nào.

Do dự một chút, Dương Lỗi thầm nghĩ, mình dù sao cũng không có gì nguy hiểm đến tính mạng, vậy thì cứ đánh cuộc một lần đi.

Nghĩ thông suốt những điều này, cả người Dương Lỗi đều trở nên có tinh thần hơn rất nhiều, tin tưởng cũng nhiều hơn, sợ cái gì, không phải chỉ là một cái thạch thất sao? Mà ngay cả Chân Thực Ưng Nhãn, Dương Lỗi đều đóng lại, dù sao Chân Thực Ưng Nhãn mở ra hay không cũng không có gì khác lắm, vậy thì dứt khoát đường mở, nếu vậy lòng tin của mình sẽ nhiều hơn một chút.

Sau khi lấy tinh thần, Dương Lỗi phát hiện, thạch thất này có một nơi đáng để mình xem xét, đó chính là bên dưới bồ đoàn, Dương Lỗi cảm giác dưới bồ đoàn có lẽ có cất chứa thứ gì đó.

Dương Lỗi đi đến trước mặt bồ đoàn, cũng không do dự nhiều, khoát tay, chém ra một đạo kình khí, muốn xốc lên cái bồ đoàn kia, vượt quá Dương Lỗi dự kiến chính là bồ đoàn nhìn như yếu ớt, nhưng đạo kình khí của mình rõ ràng không thể xốc lên nó, thật ra khiến Dương Lỗi có chút kinh ngạc.

Cái bồ đoàn này thoạt nhìn bất quá chỉ chừng hai cân, nhưng đạo kình khí này của mình mặc dù có tới thêm bảy tám lần nữa cũng có thể dễ dàng dời đi, lại không nghĩ tới bồ đoàn này lại như khối sắt vậy, vẫn ở đó không nhúc nhích.

Như thế khiến Dương Lỗi có chút giận dữ, một cái bồ đoàn nho nhỏ mình lại không cách nào dời được sao? Mặc dù ngươi Linh Bảo thì đã sao chứ?

Dương Lỗi giống như hờn dỗi vậy, lại lần nữa chém ra một đạo kình khí, lúc này, Dương Lỗi bỏ thêm khí lực, trọn vẹn tương đương với hai thành tu vị toàn thân, đạo kình khí này đủ để đánh nát sơn thạch rồi.

"Đụng. . . "

Sau một tiếng trầm đục liền nổi lên một đám tro bụi, nhưng cái bồ đoàn kia vẫn không chút sứt mẻ.

- Cái này. . .

Dương Lỗi thấy bồ đoàn vẫn bất động, lần nữa tăng lớn lực đạo, lúc này sử xuất năm phần lực đạo.

- Tà môn rồi.

Năm phần lực đạo, cũng không khiến cái bồ đoàn này di động chút nào, cái này bồ đoàn này rốt cục có địa vị gì? Phía dưới lại là vật gì?

Dương Lỗi tới gần bồ đoàn, nhéo nhéo, cảm giác không giống lắm với các bồ đoàn khác, dùng tay cầm lấy, vượt ngoài dự kiến của Dương Lỗi, bồ đoàn vốn cho là không cầm được, rõ ràng lại bị cầm lên nhẹ nhàng, cái này khiến Dương Lỗi cảm thấy lẫn lộn, cái bồ đoàn này, trước kia giống như mọc rễ trên mặt đất vậy, nhưng dùng tay cầm lấy rõ ràng lại dễ dàng cầm lên được.

Sau khi cầm lên, lại nhìn kỹ nơi đặt bồ đoàn, bên dưới đó không có vật gì, bất quá Dương Lỗi biết rõ, cái này nhất định có cổ quái, cho nên nhìn cẩn thận, đương nhiên còn không đi nghiên cứu bồ đoàn.

Vừa nhìn kỹ qua, Dương Lỗi liền phát hiện đầu mối, ở vị trí đặt bồ đoàn có nguyên một đám chữ giống như kiến, cực kỳ nh, những chữ này như có quy luật sắp xếp cùng một chỗ, cấu thành một chữ "Phong" .

Nhìn đến đây, Dương Lỗi lập tức tinh thần chấn động, chẳng lẽ đây chính là một đạo phong ấn cường đại sao? Mình lúc vừa tiến đến lại không phát hiện ra phong ấn này, chẳng lẽ là do bồ đoàn sao? Là cái bồ đoàn này che dấu phong ấn ở đây so? Nếu như là vậy, vậy thì bồ đoàn này tuyệt đối không đơn giản.

Tu vị tinh thần lực của mình mặc dù không đạt tới cấp độ Ngụy Thánh, cách Chuẩn Thánh hậu kỳ cũng có chênh lệch không nhỏ, nhưng so với Đại La Kim Tiên lại mạnh hơn rất nhiều, dĩ nhiên là tinh thần lực cấp độ Chuẩn Thánh, mà tăng thêm Chân Thực Ưng Nhãn, cũng không có cách nào nhìn thấu bí mật của bồ đoàn này, có thể thấy được bồ đoàn này địa vị tuyệt đối không nhỏ.

Mà đồ vật phong ấn dưới bồ đoàn, địa vị lại càng lớn.

Dương Lỗi không sốt ruột đi bài trừ phong ấn, mà nhìn bồ đoàn trong tay.

{Giám Định Thuật}, Chân Thực Ưng Nhãn, thậm chí hệ thống thẩm tra, cái gì cũng xem xét rồi, nhưng vẫn không tra ra nó rốt cục có địa vị gì, khiến Dương Lỗi thập phần im lặng.

Đã tìm không ra lai lịch, vậy thì dứt khoát không để ý nữa.

Sau khi thu bồ đoàn vào, Dương Lỗi lúc này mới đặt lực chú ý lên phong ấn dưới bồ đoàn. Phong ấn này cực kỳ đặc thù, những phù văn thật nhỏ kia, nếu như không nhìn kỹ, không sử dụng tinh thần lực vậy thì căn bản khó có thể phát hiện, người có thể làm được tình trạng như vậy, thực lực cường hãn đến cỡ nào chứ.

Phong ấn này thật sự là do Nhiên Đăng bố trí xuống sao? Nếu thật là hắn, vậy thì tu vị Nhiên Đăng cũng đủ khủng bố, Thánh Nhân, vẫn chỉ là Ngụy Thánh, thực sự khủng bố như vậy sao?

Phía dưới phong ấn này, đến cùng ẩn dấu đại bí mật kinh Thiên Địa khiếp quỷ thần gì chứ?

Dương Lỗi con mắt lập loè, đương nhiên cũng thập phần lo lắng, vạn nhất phía dưới này phong ấn Đại Ma Đầu gì đó vậy thì hậu quả thật không thể lường được. Do dự hồi lâu, Dương Lỗi vẫn quyết định thử một lần, đương nhiên, trước khi mở ra phong ấn này phải làm tốt chuẩn bị vạn toàn mới được.

Cho nên, Dương Lỗi cần bố trí xuống bốn phía một cái trận pháp, một cái siêu cấp trận pháp.

Tuy rằng Dương Lỗi đã được hệ thống nhắc nhở, cũng cảm thấy mình ở tại thế giới này chính là chúa tể, không ai có thể đối phó được mình, nhưng phàm là chuyện đều có ngoài ý muốn, cho nên Dương Lỗi tuyệt không dám xem thường, bởi vì một khi xảy ra vấn đề thì cũng không phải là việc nhỏ.

Cho nên chuyện như vậy, Dương Lỗi cũng không keo kiệt, không dám có chút qua loa, ra tay đã là tiên thạch, mà không phải linh thạch, tổng cộng bảy bảy bốn mươi chín khối trung phẩm tiên thạch, phải biết rằng, tiên thạch trân quý cỡ nào, huống chi đây là trung phẩm tiên thạch, giá trị cuả nó thật sự khó mà đánh giá được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.