Chương trước
Chương sau
Sau khi xử lý xong chuyện của Nhạc Bất Phàm, Dương Lỗi liền đi đến căn cứ địa của Mộng Huyễn phủ.

Mộng Huyễn phủ là Dương Lỗi đặc biệt bố trí, tổng bộ của Mộng Huyễn, trừ Dương Lỗi biết ra, những người khác căn bản là khó có thể tiến vào, ở trong Ngũ Nhạc thành, người biết được Mộng Huyễn trừ người trong Mộng Huyễn phủ ra, những người khác tuyệt đối là không thể nào biết được, hơn nữa nếu muốn tiến vào trong Mộng Huyễn phủ, yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc, không phải là tùy tiện liền có thể tiến vào trong đó.

Nếu như tùy tiện xông vào Mộng Huyễn phủ mà nói, cho dù là có tu vi cảnh giới Đại La Kim Tiên, đó cũng là một cái tử lộ, thậm chí là Chuẩn Thánh cũng không có cách nào bài trừ trận pháp bên ngoài Mộng Huyễn phủ, vì bố trí trận pháp cho tổng bộ Mộng Huyễn phủ, Dương Lỗi nhưng là hao phí tâm tư thật lớn.

Mộng Huyễn này cũng không phải là ở trong Ngũ Nhạc thành, mà là ở trong một tiểu sơn cốc cách Ngũ Nhạc thành năm mươi dặm, sơn cốc nhỏ này sau khi được Dương Lỗi bày trận pháp, nếu như không phải là trận pháp đại sư, không cẩn thận quan sát mà nói, căn bản là không có biện pháp phát hiện huyền cơ ở trong này.

Nơi này được Dương Lỗi mệnh danh là Mộng Huyễn sơn cốc, ở dưới đại trận cho Dương Lỗi bố trí, cả cái sơn cốc thoạt nhìn bình thường không có gì lạ, nhìn qua một cái liền thật giống như một tòa tiểu sơn cốc bình thường.

- Chính là chỗ này!

Dương Lỗi nhìn sơn cốc ở trước mặt, trận pháp vốn chính là do Dương Lỗi tự mình bố trí, ở dưới Hủy Diệt chi nhãn không thể che giấu được cái gì, từng cọng cây ngọn cỏ ở bên trong đều ở dưới ánh mắt của hắn, lúc này trong Mộng Huyễn có không ít người đang tu luyện, trong đó mặc dù không có cường giả cảnh giới Chuẩn Thánh, nhưng người ở tầng thứ Đại La Kim Tiên lại là có, hôm nay đã đạt đến hai mươi mấy người rồi. Đây là người tu luyện ở trong sơn cốc này, những người không có ở trong sơn cốc kia thì tất nhiên là càng nhiều.

Trong những người này, tu vi cao nhất chính là Ngưu Thiên Bằng rồi, cũng chính là người phụ trách do Dương Lỗi chỉ định.

Một thân thực lực của người này ở hôm nay đã đạt đến cảnh giới Đại La Kim Tiên đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào cảnh giới Chuẩn Thánh, nhớ tới ở lúc chính mình rời đi, thực lực của hắn bất quá là Đại La Kim Tiên thất giai, hôm nay lại là cảnh giới Nửa bước Chuẩn Thánh, xem ra gia hỏa này có kỳ ngộ không nhỏ.

- Bọn họ đều rất không sai!

Tô Nghiên thản nhiên nói, trọng giọng nói để lộ ra vẻ tán thưởng.

Dương Lỗi hơi có chút cười đắc ý, nói:

- Đó là tự nhiên, những người này đều là do tự mình ta lựa chọn, dĩ nhiên không phải là tài trí bình thường, ta nhìn người đều rất chuẩn.

- Không nên tự mãn, tư chất của những người này mặc dù không tệ, mỗi một người đều là nhân tài khó có được, nhưng tu chất không phải là thứ trọng yếu nhất, quan trọng là... Phải trung thành, nếu như không có đủ trung thành mà nói, những người tài giỏi này đối với ngươi là không có bất kỳ chỗ tốt nào.

Tô Nghiên thấy Dương Lỗi đắc ý như vậy, không khỏi hừ nhẹ một tiếng, lạnh lùng nói.

Dương Lỗi lần nữa cười, trung thành, đây đối với Dương Lỗi mà nói căn bản là không cần lo lắng, chỉ cần trở thành thuộc hạ của chính mình, trung thành kia, Dương Lỗi là không lo lắng chút nào, bởi vì một khi hướng chính mình hoàn toàn thần phục mà nói, vậy thì ý nghĩa hết thảy của hắn đều ở trong lòng bàn tay của mình, độ trung thành của hắn, mình có thể thông qua hệ thống để quan sát.

Độ trung thành của Ngưu Thiên Bằng đạt đến chín mươi ba trở lên, nói như vậy, độ trung thành đạt đến tắm mươi trở lên liền trên căn bản sẽ không phản bội, một khi đạt đến chín mươi trở lên, đó chính là tuyệt đối sẽ không phản bội, vô luận là tình huống nào, đó chính là tuyệt đối trung thành, coi như là chính mình muốn hắn đi chết, vậy hắn cũng sẽ không chút lựa chọn mà đi tìm chết.

Dĩ nhiên, ở trong Mộng Huyễn phủ còn không có người như vậy tồn tại, bất quá độ trung thành đạt tới chín mươi thì có mấy người, đều là tu vi đạt đến tầng thứ Đại La Kim Tiên, hai mươi mấy người có tu vi ở tầng thứ Đại La Kim Tiên này, độ trung thành yếu nhất cũng là đạt đến tám mươi lăm trở lên, cho nên Dương Lỗi là một chút cũng không lo lắng.

- Sư tôn không cần phải lo lắng, ở một phương diện này ta còn là có tự tin, những người này đều là chính ta bồi dưỡng lên, đối với ta là tuyệt đối trung thành, hơn nữa bọn họ cũng phát ra lời thề thiên đạo, không cần bất kỳ lo lắng nào.

Dương Lỗi nói:

- Sư tôn, chúng ta hiện tại liền đi vào thôi!

Tô Nghiên gật đầu, đi theo phía sau Dương Lỗi.

Ở sau khi Dương Lỗi vung tay lên, đánh ra một đạo thủ ấn, sơn cốc trước mắt xảy ra biến hóa cực lớn, vốn là sơn cốc hết sức bình thường không có gì lạ liền biến thành nhân gian tiên cảnh.

Phong cách sơn cốc rất đẹp, khó có thể dùng ngôn ngữ để miêu tả, nếu như có người ở bên cạnh nhìn thấy chắc chắn sẽ sợ ngây người.

- Phong cảnh nơi này rất tốt, thích hợp cho tu luyện.

Tô Nghiên thấy cảnh đẹp nơi này, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

- Nếu sư tôn nguyện ý, có thể thường trú ở chỗ này.

Dương Lỗi cười cười, nói.

Nếu là Tô Nghiên nguyện ý ở nơi này, Dương Lỗi liền một chút cũng không cần lo lắng nữa, thậm chí cũng không cần thiết dùng trận pháp che giấu nơi này, hơn nữa nàng ở chỗ này ít nhiều có thể giúp mình chỉ điểm những thuộc hạ kia một chút, lại cớ sao mà không làm chứ? Dĩ nhiên, Dương Lỗi cũng rõ ràng, Tô Nghiên là không thể nào ở lại.

- Sau này hãy nói đi!

Quả nhiên không ngoài ý liệu của Dương Lỗi, Tô Nghiên nhàn nhạt đáp lại.

...

...

Lại nói, lúc này Ngưu Thiên Bằng đang ở trong tu luyện đột nhiên liền biến sắc, vội vàng ra khỏi phòng tu luyện.

- Đại ca, làm sao vậy? Chuyện gì xảy ra lại để cho ngươi gấp gáp như thế?

Sau khi ra khỏi phòng tu luyện, Ngưu Thiên Bằng liền gặp được đệ tam bả thủ của Mộng Huyễn phủ, cũng là một vị Đại La Kim Tiên, tên là Hồ Việt Dương, tu vi so với Ngưu Thiên Bằng thì yếu hơn một chút, nhưng lại là nhân vật có lực chiến đấu đứng thứ hai của cả Mộng Huyễn phủ, có thể nói, chỉ xét về lực chiến đấu, trừ Ngưu Thiên Bằng ra, cả Mộng Huyễn này liền không có người nào có thể địch lại, dĩ nhiên hắn được xếp thứ ba là bởi vì ở những phương diện khác thì kém hơn rất nhiều, điểm này chính hắn cũng biết, cam tâm tình nguyện xếp ở vị trí thứ ba.

Về phần vị trí thứ hai chính là Bảo Trí Hoa, Bảo Trí Hoa người cũng như tên, rất thông minh, tài trí kinh người, cả Mộng Huyễn phủ có thể ở trong một thời gian ngắn phát triển đến mức này, người xuất lực lớn nhất, ảnh hưởng lớn nhất vẫn là Bảo Trí Hoa.

Ba người này là Dương Lỗi tự mình chiêu dụ vào, bọn họ vốn là người của Băng Hồ thành, Ma tộc xâm lấn, tông môn của bọn họ đều bị Ma tộc hủy đi, mà ở thời điểm Dương Lỗi đi tới Băng Hồ thành cứu được bọn họ, cũng đánh chết vô số Ma tộc, bởi vậy thu phục được ba người này, ba người này có thể nói là trung thành cảnh cảnh, vì phát triển Mộng Huyễn phủ của Dương Lỗi mà tận tâm tận lực.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.