Chương trước
Chương sau
- A a a…phá cho ta!

Không thể đột phá trói buộc, Ngõa Lực vô cùng phẫn nộ, trở nên cuồng bạo, lực lượng không ngừng kéo lên.

Nhưng Dương Lỗi cảm giác được mặc dù khí thế Ngõa Lực không ngừng đề thăng, nhưng sinh mệnh lực không ngừng giảm xuống, Dương Lỗi chợt cười lạnh, người này đang thiêu đốt sinh mệnh lực của mình, tuy rằng có thể phát huy chiến lực thật lớn, làm thực lực của hắn gia tăng, nhưng sau đó không còn cách nào phục hồi, nói cách khác tiêu hao sinh mệnh lực không thể bù đắp trở lại, trừ phi đột phá tu vi, đạt tới đại đạo thánh nhân, như vậy mới có thể bù đắp sinh mệnh bổn nguyên bị hao tổn, bằng không chỉ còn lại con đường chết.

- Ca sát…

Không gian huyền diệu được Dương Lỗi bố trí nháy mắt đánh vỡ, đây là do Dương Lỗi kết hợp trận pháp, ấn phù cùng lĩnh vực lực hình thành không gian phỏng tỏa đặc thù, hiện tại còn đang ở trong giai đoạn thử nghiệm, nhưng kết quả cũng làm hắn mừng rỡ không thôi.

Mà sau khi Ngõa Lực phá vỡ phòng ngự, khí thế lại kéo lên lần nữa, lực lượng cường đại oanh kích thẳng về hướng Dương Lỗi, trong lòng hắn chỉ còn lại một ý niệm, chính là đem Dương Lỗi giết chết, bằm thây vạn đoạn.

Pháp tắc lực chung quanh đều tan vỡ, từng quyền từng quyền, khí kình khủng bố đem vật chất bốn phía toàn bộ phá hủy, những nơi quyền kình đi qua, hết thảy đều hóa thành tro tàn.

Chứng kiến tình huống này, Dương Lỗi lựa chọn tránh né, nếu đánh bừa tuy rằng chưa chắc sẽ thua, nhưng không phải chuyện tốt, có lẽ sẽ bị thương, nếu có thể đánh bại đối phương thì cần gì phải dùng nhiều khí lực, Dương Lỗi nháy mắt đã tránh thoát công kích cường đại kia.

Trường đao hiện trong tay, Phong Ẩn Thí Thần đao rạng rỡ loang loáng, sát khí nháy mắt phóng thích, mang theo chân khí hủy diệt tràn ngập làm bầu trời như mất đi màu sắc.

- Giết!

Dương Lỗi phun ra một chữ, sát khí toàn thân bắt đầu ngưng tụ.

Sát khí khủng bố hình thành một thanh trường đao.

Đây là lần đầu tiên Dương Lỗi đem sát khí ngưng tụ thành thật thể, vô cùng khủng bố, hoàn toàn không hề phát tiết ra ngoài, ngưng tụ thành trường đao tràn ngập áp lực, khiến cho hắn vô cùng vui mừng, không nghĩ tới sát khí hóa thành thực chất có được uy lực như thế.

Ý niệm vừa động, trường đao sát khí bao phủ trên thân Phong Ẩn Thí Thần đao, sau đó khí thế đột nhiên thu liễm.

- Ngõa Lực, ngày chết của ngươi tới!

Dương Lỗi vung cao trường đao, chợt quát một tiếng, nháy mắt đánh xuống, một đao xảo đoạt tạo hóa, thậm chí thiên địa run rẩy, lúc này mặc dù Ngõa Lực không còn thanh tỉnh nhưng vẫn cảm nhận được tử vong uy hiếp, bằng vào bản năng không ngừng thối lui về phía sau, ngay lúc không còn cách nào tránh né, mạnh mẽ oanh ra một quyền, cố gắng ngăn cản một đao khủng bố kia.

- Không…

Không còn cách nào ngăn trở, Ngõa Lực chỉ thầm hô mạng mình đã xong.

- Ca sát…

Một đao kia đem thân thể Ngõa Lực chém thành hai nửa.

- Đinh, chúc mừng ngoạn gia đánh chết ngụy thánh ngũ giai Ngõa Lực, đạt được năm vạn pháp lực trị, năm trăm đổi tệ.

- Đinh, chúc mừng ngoạn gia đạt được tiên thiên linh bảo Kim Cương Quyển.

Thật là một quỷ nghèo, Dương Lỗi thầm mắng, làm cho hắn vô cùng buồn bực, ít nhất cũng phải có chút tiên thạch đi, nhưng lại không có gì, hiện tại hắn thiếu thốn đủ thứ, đổi tệ hay tiên thạch đều thật khan hiếm.

Tiên thiên linh bảo Kim Cương Quyển cũng không có bao nhiêu tác dụng đối với hắn.

Nghĩ nghĩ, cần cho ai cũng là một vấn đề.

- Sư tôn, ngươi lấy Kim Cương Quyển này đi.

Cuối cùng Dương Lỗi quyết định đưa cho Tô Nghiên, nàng là đại đạo thánh nhân, đưa cho nàng tế luyện uy lực sẽ gia tăng rất nhiều, có Kim Cương Quyển trong tay thực lực của nàng phỏng chừng phải tăng lên gấp đôi.

- Ngươi giữ lại mà dùng.

Tô Nghiên lắc đầu:

- Tu vi của ta mạnh hơn ngươi nhiều lắm, ngươi giữa Kim Cương Quyển ở thời khắc mấu chốt có thể tự bảo vệ mình.

- Sư tôn, Kim Cương Quyển không có chút tác dụng gì đối với ta, trường đao của ta còn cao hơn nó cả cấp bậc, cho nên ở trong tay ta chẳng khác gì gân gà, nhưng nếu do sư tôn sử dụng thì khác hẳn, sư tôn không có binh khí gì tiện tay, nếu tế luyện Kim Cương Quyển thực lực sẽ gia tăng hơn nhiều, đến lúc đó khi mộ địa thiên quân mở ra, chúng ta nắm chắc càng lớn.

Dương Lỗi nói.

Tiên thiên linh bảo cũng chia làm nhiều loại, Kim Cương Quyển xem như tiên thiên linh bảo đỉnh cấp nhất, nhưng vẫn kém hơn tiên thiên chí bảo.

Nhìn thấy bộ dáng nhận chân của Dương Lỗi, Tô Nghiên cuối cùng gật gật đầu, tiếp nhận Kim Cương Quyển.

Kim Cương Quyển vừa rơi vào trong tay Tô Nghiên, nhất thời nổi lên một trận bạch quang, hóa thành một trường lăng màu bạc bay lên, vờn quanh bên hông Tô Nghiên.

Dương Lỗi nhất thời sửng sốt, đây không phải Kim Cương Quyển sao, vì sao lại thay đổi bộ dáng.

Mà lúc này trong mắt Tô Nghiên hiện vẻ vui mừng.

- Sư tôn, đây…đây là chuyện gì xảy ra?

Dương Lỗi hỏi.

- Đây là một kiện tiên thiên chí bảo.

Tô Nghiên thu hồi trường lăng, mặt lộ vẻ vui mừng nói.

- Tiên thiên chí bảo?

Dương Lỗi kinh hãi, không nghĩ tới mình đã xem lầm, nếu Ngõa Lực có thể phát huy ra được uy lực của nó, đến lúc đó ai thua ai thắng thật không biết được.

Tô Nghiên gật đầu nói:

- Đây là vũ khí của Nguyệt Vũ thiên quân – Nguyệt Vũ Lăng.

Nguyệt Vũ Lăng? Dương Lỗi không khỏi sửng sốt, chưa từng nghe nói qua về Nguyệt Vũ thiên quân.

- Nguyệt Vũ Lăng chỉ có ở trong tay nữ tử mới có thể phát huy ra uy lực chân chính, đây là trạng thái chân chính của Nguyệt Vũ Lăng, một khi thi triển ra uy lực vô cùng, mặc dù bây giờ phải đối mặt đại đạo thánh nhân đỉnh phong cũng có sức đánh một trận, chỉ cần không phải cảnh giới thiên quân vẫn có thể toàn thân trở ra.

Tô Nghiên cười nói.

- Thật tốt quá, chúc mừng sư tôn.

Dương Lỗi nghe vậy cũng không hề hối hận, ngược lại vô cùng mừng rỡ, tiên thiên chí bảo luôn chủ động nhận chủ, nếu Nguyệt Vũ Lăng đã nhận thức Tô Nghiên làm chủ nhân, như vậy chỉ có nàng mới phát huy ra được uy lực lớn nhất, điều này đối với Dương Lỗi mà nói cũng không hề có chút chỗ hỏng.

- Dương Lỗi, lần này đa tạ ngươi.

Tô Nghiên nhìn hắn nói:

- Nếu không nhờ ngươi, ta cũng không có cách nào có được Nguyệt Vũ Lăng.

- Lời này của sư tôn quá khách khí, ngài là sư tôn, chiếu cố đệ tử như thế, nếu không có sư tôn ta sẽ không phát triển được nhanh như vậy, huống chi sư tôn càng cường đại, với đệ tử mà nói chỉ có lợi, chỉ là một tiên thiên chí bảo mà thôi, đối với đệ tử vũ khí thích hợp mới là cực mạnh, Nguyệt Vũ Lăng ở trong tay ta không thể phát huy ra uy lực của nó, lưu trữ chỉ là lãng phí mà thôi.

Dương Lỗi cười nói.

Mà lúc này Dương Lỗi cảm giác không thích hợp, bốn phía bắt đầu chấn động.

- Sao lại thế này?

Dương Lỗi giật mình, mặt đất đang run rẩy, chẳng lẽ Ngõa Lực đã chết, ma tộc bạo động hay phát động tiến công nơi này?

Dương Lỗi vội mở ra Hủy Diệt Chi Nhãn.

Quân doanh ma tộc một mảnh hỗn loạn, vô số ma binh chết dưới tên, rốt cục là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ có người tấn công hay sao? Có thể làm đại quân ma tộc hỗn loạn như thế, chỉ sợ là có khả năng này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.