Chương trước
Chương sau
- Sư tôn, ta…

Dương Lỗi còn chưa nói xong, lại bị Tô Nghiên ngắt lời:

- Nữ nhân của ngươi đã rất nhiều, đừng nên đi trêu chọc thêm nữ nhân khác, nhất là địch nhân của ngươi.

- Ách…

Dương Lỗi nghe vậy có chút đau đầu, nói:

- Sư tôn, ngươi hiểu lầm, ta không có gì với nữ tử ma tộc kia, sở dĩ buông tha cho nàng là bởi vì đã làm giao dịch với nàng mà thôi.

- Ân.

Tô Nghiên đáp lại, nhưng rõ ràng nàng không hề tin lời nói của Dương Lỗi.

- Sư tôn, thật sự, ta nhận được một tin tức, một tin tức thật lớn, chính vì tin tức này ta mới thả nàng.

Dương Lỗi nói.

- Tin tức gì?

Tô Nghiên trầm ngâm một chút, hỏi.

- Tin tức về Ngũ Nhạc thành.

- Nói.

- Sở dĩ ma tộc cùng ngũ đại tiên vương chú ý Ngũ Nhạc thành như vậy, là vì Ngũ Nhạc thành có quan hệ đến chí tôn bảo tàng, rất có thể là mấu chốt để mở ra bảo tàng chí tôn kia.

Dương Lỗi nói.

Nghe được lời nói của hắn, Tô Nghiên đột nhiên ngừng lại quay đầu nhìn hắn hỏi:

- Ngươi nói là thật sao? Chí tôn bảo tàng?

Nhìn ánh mắt lóe ra quang mang của Tô Nghiên, Dương Lỗi có chút khựng lại, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường.

- Dạ, nhưng là thật hay giả vẫn chưa khẳng định, nữ nhân ma tộc đã nói như vậy, nhưng ta biết nàng không nói sai, nhưng tin tức có thật hay không, Ngũ Nhạc thành có phải liên quan đến chí tôn bảo tàng hay không còn chưa rõ ràng lắm.

Dương Lỗi nói.

- Chờ xử lý xong tai họa ngầm trong đan điền ngươi trở về Ngũ Nhạc thành đi, đi điều tra tin tức bảo tàng chí tôn.

Tô Nghiên nói:

- Hiện tại chúng ta đi Hỏa Nguyên Tinh.

Hỏa Nguyên Tinh là một tinh cầu rất lớn, linh khí sung túc, thực lực tu luyện giả cao hơn Mộc Nguyên Tinh cùng Kim Nguyên Tinh không ít.

Cho nên lúc này Hỏa Nguyên Tinh vẫn chưa bị ma tộc công hãm, thậm chí song phương rơi vào thế giằng co, nhưng cũng không kéo dài được bao lâu, tuy thực lực của họ mạnh hơn hai tinh cầu khác không ít, vẫn không đủ sức chống địch.

Dương Lỗi cùng Tô Nghiên cường thế hàng lâm.

Sau đó hai người tiến hành đả kích tiêu diệt, làm ma tộc trở tay không kịp.

Vô số ma tộc bị đánh chết, cả Hỏa Nguyên Tinh biến thành biển máu.

Dương Lỗi vẫn luôn cảm thấy thật tò mò vì sao Tô Nghiên muốn đến Hỏa Nguyên Tinh gấp gáp như vậy, nhưng khi nhìn thấy chủ tể Hỏa Nguyên Tinh, hắn liền hiểu ra, vị này tên là Tô Mộng, là tỷ tỷ của Tô Nghiên, điều này cũng khó trách vì sao Tô Nghiên vội vã như thế.

- Ngươi chính là Dương Lỗi, không tệ, không tệ.

Sau khi giải trừ nguy cơ của Hỏa Nguyên Tinh, Tô Nghiên mang theo Dương Lỗi đi tới chủ tể phủ, Tô Mộng nhìn thấy Dương Lỗi nhịn không được gật đầu.

- Sư bá.

- Nghe nói ngươi cần tinh hạch bổn nguyên Ngũ Hành Chi Tinh, nếu ngươi đã là đệ tử của tiểu Nghiên, vậy cũng không phải người ngoài, ta đưa cho ngươi, ngươi phải nhớ kỹ sau khi chiếm được tinh hạch bổn nguyên ngươi chẳng khác nào là chủ tể Hỏa Nguyên Tinh, ngươi có nghĩa vụ phải bảo hộ tinh cầu này.

Ngữ khí Tô Mộng nghiêm túc nói.

- Yên tâm đi, sư bá, chỉ cần ta không chết, sẽ bảo đảm Hỏa Nguyên Tinh không bị uy hiếp, không bị thương tổn.

Dương Lỗi nghiêm túc trả lời.

Tô Mộng gật đầu:

- Ngươi nói như vậy ta yên tâm, ta quản lý tinh cầu này nhiều năm như vậy, cũng tới thời điểm nên buông xuống.

Khi nói ra lời này nhìn Tô Mộng có vẻ như thoải mái hơn rất nhiều, khí chất toàn thân không ngừng thuế biến.

- Đột phá, không ngờ lại đột phá.

- Không nghĩ tới, thật không nghĩ tới, sau khi buông xuống hết thảy ta cũng có thể đột phá, ta đã gặp cổ bình trên vạn năm, hôm nay rốt cục đã đột phá.

Tô Mộng cảm kích nhìn Dương Lỗi:

- Cảm ơn ngươi, Dương Lỗi, nếu không có ngươi ta không đạt tới bước này.

- Sư bá có thể đột phá là nhờ sư bá tích lũy, cảnh giới đã tới đương nhiên là nước chảy thành sông, vãn bối nào dám kể công.

Dương Lỗi khiêm tốn nói.

- Tiểu tử kia, thật biết nói chuyện.

Tô Mộng vui vẻ nói:

- Được rồi, ta muốn đi bế quan, Hỏa Nguyên Tinh giao cho ngươi, cần trợ giúp ngươi đi tìm sư tôn của ngươi là được, nàng rất quen thuộc nơi này.

- Tỷ tỷ cứ yên tâm đi.

- Được, hiện tại ta đã không nhìn thấy tu vi của muội, xem ra muội đã tiến bước.

Tô Nghiên gật đầu.

- Tốt lắm, ta đi đây, tiểu tử, hãy cố gắng nhiều hơn.

- Tạm biệt sư bá.

Dương Lỗi vẫy tay.

Sau khi Tô Mộng rời khỏi, Tô Nghiên nhìn Dương Lỗi nói:

- Được rồi, ngươi đi luyện hóa tinh hạch bổn nguyên Hỏa Nguyên Tinh, ta ở đây hộ pháp cho ngươi.



Ba ngày sau, Thổ Nguyên Tinh cùng Thủy Nguyên Tinh đều bị thu phục hoàn toàn.

Dương Lỗi rốt cục tập hợp đông đủ tinh hạch bổn nguyên của Ngũ Hành Chi Tinh, hoàn thành nhiệm vụ.

Hắn cũng đã được như nguyện giải trừ tai họa ngầm trong đan điền, ngoài ra lấy được năm vạn đổi tệ, lại thêm Ngũ Hành pháp thuật.

Tu vi hắn càng gia tăng, đã đạt tới ngụy thánh nhất giai.

Hiện tại hắn thi triển Hủy Diệt Nhất Thức, có thể đồng thời phát ra Ngũ Hành pháp thuật, có thể đồng thời công kích năm người.

Chuyện này vốn đã được giải quyết, hắn phải lập tức quay về Ngũ Nhạc thành, nhưng khi nghĩ lại thời gian cũng không quá gấp, hiện tại Ngũ Nhạc thành thật an toàn, bố trí của Mê Vụ thiên quân không dễ dàng đột phá, cho dù có cường giả cảnh giới thiên quân cũng chưa chắc tìm được nhanh như vậy.

Hiện tại chuyện ở Huyền Nguyên Tinh cũng nên có kết thúc, thực lực của hắn đạt tới ngụy thánh, nhiệm vụ thống nhất Huyền Nguyên Tinh đã đến lúc.

Nhưng vẫn cần phải trưng cầu ý kiến Tô Nghiên mới được.

Khi Dương Lỗi đi tới sân viện của Tô Nghiên, nàng chậm rãi mở mắt.

- Ngươi đột phá? Đã giải trừ xong tai họa ngầm?

- Dạ, sư tôn.

Dương Lỗi hồi đáp.

- Nếu vấn đề an toàn của ngươi đã giải quyết xong, như vậy cũng là thời điểm đi Ngũ Nhạc thành, chuyện bảo tàng chí tôn quá trọng yếu, không được chậm trễ.

Tô Nghiên hài lòng gật đầu nói.

Chương 894: Quay về Ngũ Nhạc thành

- Sư tôn, ta…ta tính toán quay về Huyền Nguyên Tinh một chuyến.

Dương Lỗi nghĩ nghĩ nói.

- Quay về Huyền Nguyên Tinh? Cũng tốt, nhưng phải đi nhanh về nhanh, chúng ta lập tức đi ngay.

Tô Nghiên vừa nghe cũng không cự tuyệt, gật đầu.

- Không phải, sư tôn, ta tính toán đem Huyền Nguyên Tinh hoàn toàn chỉnh hợp, ta cũng muốn hấp thu tinh hạch bổn nguyên của Huyền Nguyên Tinh.

Dương Lỗi lắc đầu nói.

- Ngươi muốn tinh hạch bổn nguyên Huyền Nguyên Tinh?

Tô Nghiên sửng sốt, có chút giật mình hỏi:

- Vì sao?

- Sư tôn, ta cảm giác tinh hạch bổn nguyên Huyền Nguyên Tinh rất trọng yếu đối với ta.

Dương Lỗi nhìn Tô Nghiên nói.

- Không được, không thể ở lại Huyền Nguyên Tinh quá lâu, bảo tàng chí tôn mới là trọng yếu.

Tô Nghiên tự hỏi hồi lâu, vẫn lắc đầu nói, đối với nàng bảo tàng chí tôn mới là mấu chốt thăng tiến thêm một bước.

- Sư tôn, bảo tàng chí tôn không dễ dàng tìm được như vậy, hơn nữa là thật hay giả còn chưa biết đâu.

Dương Lỗi nói.

- Bất kể là thật hay giả, bảo tàng thật quá trọng yếu.

Tô Nghiên lắc đầu nói:

- Dù là tình huống nào ta đều phải thử một lần.

- Sư tôn, mặc kệ bảo tàng có thật hay không, đều nguy hiểm vạn phần, thậm chí có thể có cường giả thiên quân xuất hiện, sẽ gió tanh mưa máu, dù có bảo tàng chân chính cũng chưa chắc đến phiên chúng ta, cho nên…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.