Chương trước
Chương sau
Hai vị tướng lĩnh ma tộc một chết một bị bắt, đã hoàn toàn mất đi khí thế, tuy thực lực chỉnh thể của binh lính ma tộc mạnh hơn tu luyện giả nhân loại một bậc, nhưng dưới tình huống như vậy căn bản không còn chiến ý, khí thế đê mê, ngược lại bên phía Huyền Nguyên Tinh lại hăng hái xông tới, bởi vậy ma tộc binh bại như núi đổ, lập tức bị Huyền Nguyên Tinh nghiền áp.

Ở trước mặt thực lực cường đại, một ít người muốn tranh giành quyền lợi không dám có chút hành động, trơ mắt nhìn thấy Dương Lỗi chiếm cứ tài nguyên Vô Cực đại lục, đem toàn bộ đại lục nắm trọn trong tay.

Nhiệm vụ Vô Cực đại lục đã hoàn thành, Dương Lỗi lấy được năm trăm vạn pháp lực trị, năm vạn đổi tệ, tu vi của hắn tăng lên ngụy thánh nhị giai.

Vô Cực đại lục đã bị hắn khống chế, Vô Cực đại luc cũng bị hắn thu vào trong túi, nhưng hắn còn chưa tìm hiểu rõ ràng tin tức mà hắn muốn biết, đó là chuyện về mẫu thân hắn – Lạc Vãn Tình.

Hắn cần đến Vô Cực tông thêm một chuyến.

Ngồi trong sân, Dương Lỗi đột nhiên nhớ một việc, từ sau khi tu vi hắn gia tăng đến ngụy thánh vẫn chưa xem xét qua Vô Cực giới, hiện tại tu vi đề thăng, hắn muốn xem rõ đồ vật bên trong, cho dù phong ấn có bao nhiêu lợi hại với tu vi bây giờ hẳn là có thể giải trừ.

Ý niệm tiến vào trong Vô Cực giới, Dương Lỗi dễ dàng mở ra phong ấn.

Bên trong lại có nhiều tiên thạch như vậy, Dương Lỗi thật kinh ngạc. Có tới mấy trăm vạn cực phẩm tiên thạch, thật kinh người, dù đánh chết ngụy thánh hắn chỉ lấy được chừng trăm vạn mà thôi, nhưng nơi này nhiều như vậy, chẳng lẽ mẫu thân của hắn có thực lực vượt qua cảnh giới ngụy thánh hay sao?

Không chỉ là tiên thạch, còn có vô số bảo vật cùng linh dược.

Bên trong còn có phù triện, vũ khí, pháp bảo, công pháp bí tịch, đầy đủ hoàn toàn.

Thậm chí còn có hai kiện tiên thiên linh bảo.

Cho dù hắn không cần dùng tiên thiên linh bảo nhưng có thể cấp cho nữ nhân của hắn, thật sự là vô cùng thích hợp.

Linh dược cùng linh quả nhiều vô số kể, còn có tiên thiên linh căn, Bàn Đào là một phần trong đó.

Ngoài ra còn có Bồ Đề thánh quả, càng thêm trân quý, hiệu quả lợi hại, một quả Bồ Đề có thể đột phá hạn chế đại la kim tiên, tiến vào ngụy thánh, thậm chí không hề có chút tai họa ngầm.

Thật ra lai lịch của mẫu thân là ai đây? Còn có phụ thân mà mình chưa từng gặp mặt, phụ thân lại có lai lịch gì?

Điều này làm cho Dương Lỗi càng thêm tò mò.

Hắn thăm dò Vô Cực giới một phen, còn phát hiện được một nơi, ở nơi đó là một không gian phong bế, còn lưu lại một đạo phong ấn.

Bên trong phong ấn một quyển trục.

Đây phỏng chừng là nhắc tới thân thế của hắn, hoặc là mấu chốt về lai lịch của mẫu thân đi?

Vừa nghĩ tới đây hắn vô cùng hưng phấn, tinh thần lực cường đại cuốn tới quyển trục kia, muốn mở ra.

Nhưng ngay khi hắn chạm tới đạo phong ấn, liền bị một cỗ lực đạo cường hãn bắn đi ra, không cách nào đến gần quyển trục.

Cỗ lực lượng cường hãn như vậy, chẳng lẽ tu vi của mẫu thân đã đạt tới thiên quân?

Nếu không có cách nào tìm hiểu tin tức về mẫu thân, vậy hắn cần đến Vô Cực tông một chuyến, nhìn xem có nghe được chút tin tức gì về lai lịch mẫu thân hay không.

Rời khỏi Vô Cực giới, Dương Lỗi mở mắt, thân hình hóa thành đạo thiểm điện biến mất ngay tại chỗ.

Chỉ sau vài lần hô hấp hắn đã đi tới trước Vô Cực tông.

Nơi này chính là sư môn của mẫu thân hay sao?

Dương Lỗi nhìn sơn môn cao lớn, mẫu thân hắn từng ở lại trong Vô Cực tông, nhưng hắn thật sự không tin Vô Cực tông cường hãn như vậy, mẫu thân lưu lại đồ vật cho hắn đều vô cùng cường đại, lợi hại như thế, mà hiện tại cao thủ mạnh nhất của Vô Cực tông thậm chí còn không tới ngụy thánh, chỉ đạt tới cửu kiếp tán tiên mà thôi.

- Vô Cực tông, ta đã tới.

Dương Lỗi chậm rãi đi về hướng sơn môn.

- Ngươi đến bái sư phải không? Nhưng hiện tại còn chưa tới lời điểm thu nhận đệ tử đâu, ngươi đã đến sớm.

Nhìn thấy Dương Lỗi, một đệ tử thủ vệ Vô Cực tông mỉm cười nói.

- Không phải, ta không phải đến bái sư.

Nhìn thấy người kia, Dương Lỗi chợt có chút hảo cảm, hắn từng gặp qua thật nhiều đệ tử đại tông môn, dù chỉ là thủ vệ nhưng cực kỳ ngang ngược càn rỡ, không nghĩ tới thiếu niên thủ vệ kia lại khiêm tốn nhã nhặn như thế, làm Dương Lỗi giảm bớt cảm giác chán ghét đối với Vô Cực tông, nhưng dù sao bọn hắn từng bất lợi với mẫu thân, còn phái người đuổi giết hắn, nếu không nhờ có lão tửu quỷ, chỉ sợ hắn đã xong đời.

- Không phải đến bái sư? Chẳng lẽ ngươi đến tìm người? Hay ngươi là đệ tử của vị sư thúc nào thu nhận dưới chân núi?

Người nọ nghe vậy có chút giật mình, trong giọng nói mang theo chút hâm mộ:

- Tiểu huynh đệ, vận khí của ngươi thật tốt, có thể được đại nhân vật Vô Cực tông xem trọng, thu làm đệ tử.

- Không phải, ta cũng không phải đệ tử tiền bối Vô Cực tông, ngươi đi thông báo một chút, nói có Dương Lỗi đến, gọi họ đi ra nghênh tiếp.

Dương Lỗi khẽ cười nói.

- A?

Thiếu niên ngây dại, tựa hồ không tin vào tai mình, lắp bắp:

- Ngươi…ngươi…ngươi, tiểu huynh đệ, ngươi không phải đang nói đùa đi? Không được đâu, vạn nhất làm cho tiền bối trong tông môn tức giận, bọn hắn sẽ giết ngươi.

Nói tới đây hắn còn sợ hãi, giảm thấp thanh âm nói:

- Tiểu huynh đệ, đừng nói đùa như vậy, ta đã từng thấy qua đệ tử nội môn, giết người như giết gà vậy, huyết tinh vô cùng, đây là sự thật đó, không phải nói giỡn, huynh đệ còn trẻ tuổi, ngàn vạn lần đừng luẩn quẩn trong lòng.

Dương Lỗi nghe vậy thật dở khóc dở cười.

- Lạc Vô Nhai, ngươi lăn ra đây cho ta.

Không quản đến đệ tử kia, Dương Lỗi hô to một tiếng, đem thanh âm lợi dụng pháp lực truyền vào trong sơn môn.

- Người nào dám càn rỡ trong Vô Cực tông.

Nghe được tiếng quát, người của Vô Cực tông vô cùng phẫn nộ, lại có người dám to gan như vậy, dám gọi thẳng tục danh tông chủ.

- Chết rồi, chết rồi, ngươi làm như vậy nhất định là chết chắc rồi, nói không chừng sẽ liên lụy ta, mạng của ta sao lại khổ như vậy, thật vất vả thăng lên làm ngoại môn đệ tử, không nghĩ tới còn xảy ra chuyện như thế.

Đệ tử thủ vệ khẩn trương lẩm bẩm.

- Đệ tử ngoại môn, ngươi còn chưa phải là đệ tử Vô Cực tông?

Dương Lỗi nghe vậy có chút kinh ngạc.

- Ta là đệ tử tạp dịch, rất nhanh có thể trở thành đệ tử ngoại môn, ngươi hét lớn như vậy, đừng nói trở thành đệ tử, hiện tại muốn giữ được tính mạng đều là vấn đề.

Thủ vệ trừng mắng mắng.

- Ngươi thật không sợ ta giết ngươi?

Dương Lỗi thấy người kia to gan như vậy, còn dám dùng khẩu khí như vậy nói chuyện, nhất thời vui vẻ hỏi.

- Giết đi, ngươi giết đi, dù sao ta cũng không biết mình còn có thể sống sót hay không.

- Tiểu tử kia, ngươi rất tốt, yên tâm, không có chuyện gì, chỉ cần ngươi đi theo ta, ta bảo vệ ngươi không có nguy hiểm tính mạng.

Dương Lỗi phát hiện tư chất của người này không sai, nếu có nỗ lực tu thành đại la kim tiên tuyệt không vấn đề.

- Đi theo ngươi? Thoạt nhìn ngươi rất lợi hại, dám khiêu khích Vô Cực tông, nếu như ngươi có thể sống sót, ta bái ngươi làm sư tôn.

Hắn nhìn nhìn Dương Lỗi, bỗng nhiên nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.