Chương trước
Chương sau
- Thực xin lỗi, Phu nhân, cho ngài thêm phiền toái.
Dương Lỗi nói.
- Không, ngươi làm rất khá, những ngày này phụ thân ngươi ra ngoài, Vương gia quá kiêu ngạo rồi, thậm chí không đem Dương gia ta để ở trong mắt, cho bọn hắn chút giáo huấn cũng là nên làm.
Đông Phương Thải Ngọc lắc đầu nói:
- Tốt rồi, chuyện này ngươi không cần lo lắng, hảo hảo chuẩn bị khảo hạch, còn có thi đấu Phong Vân tuyển bạt là được.
- Đệ đệ, ngươi thật sự đánh gãy một tay của Vương Khôi kia hả?
Dương Nguyệt kinh dị nhìn Dương Lỗi nói.
- Ân.
Dương Lỗi nhẹ gật đầu, đây cũng không phải là bí mật gì.
- Thật tốt quá, ta ghét nhất chính là tên kia, luôn tự cho là đúng, lúc này ngươi giúp tỷ tỷ trút giận, tỷ tỷ muốn cám ơn ngươi.
Dương Nguyệt cao hứng nói.
- Ta cũng là thuận tay giáo huấn hắn mà thôi.
- Đúng rồi, đệ đệ, tiểu Ngọc đâu? Tại sao ta không thấy tiểu Ngọc? Chẳng lẽ nàng. . . nàng đã xảy ra chuyện?
Lúc này Dương Nguyệt nhớ tới thiếp thân thị nữ của Dương Lỗi, từ khi Dương Lỗi mất tích liền không còn thấy nàng nữa.
- Nàng, nàng cùng tiểu Vũ tỷ đi Huyền Cơ Môn rồi.
Dương Lỗi cười cười nói.
- Huyền Cơ Môn? Chẳng lẽ tiểu Ngọc bị người Huyền Cơ Môn nhìn trúng? Đó cũng là một chuyện tốt, bất quá hiện tại đệ đệ ngươi đã không có thị nữ rồi, như vậy đi, ta sẽ bảo mẫu thân an bài cho ngươi hai người khác a.
Dương Nguyệt mỉm cười nói.
Dương Lỗi lắc đầu nói:
- Một mình càng thêm thanh tĩnh một chút.
- Này làm sao có thể, ngươi ăn, mặc, ở, đi lại không có người phục thị, không tốt, không tốt, nếu không, ta để cho Tử nhi đi phục thị ngươi.
Dương Nguyệt nói ra, Tử nhi này là một trong hai thị nữ Dương Nguyệt thương yêu nhất, từ nhỏ lớn lên với nàng, rất được nàng ưa thích.
- Không được, quân tử không đoạt yêu thích của người, huống chi là thị nữ Nhị tỷ thương yêu nhất, tiểu đệ như thế nào nhẫn tâm. Nói sau ta qua một thời gian ngắn sẽ đi Huyền Cơ Môn đón tiểu Ngọc trở về.
Đối với hảo ý của Dương Nguyệt, Dương Lỗi dịu dàng cự tuyệt, rất nhiều chuyện vẫn là một người tương đối dễ làm.
- Vậy được rồi, đệ đệ ngươi đã nói như vậy, ta cũng không miễn cưỡng, bất quá nếu như đệ đệ ngươi còn cần gì mà nói, liền trực tiếp tìm ta, cũng có thể tìm Nhị quản gia.
- Nhị tỷ nói như vậy, ta thật đúng là có một số việc nhờ tỷ hỗ trợ.
Dương Lỗi nói.
- Sự tình gì, đệ cứ nói là được, giữa chúng ta còn cần khách khí sao?
Dương Nguyệt nghe Dương Lỗi muốn mình hỗ trợ, trong nội tâm rất là cao hứng, trên mặt mang dáng tươi cười.
- Không biết, Nhị tỷ có thể giúp ta tìm một ít đan phương đơn giản, còn có dược liệu hay không, đúng rồi, mặt khác mua giúp ta một ít phù bút, lá bùa còn có chu sa dùng cho chế phù.
Dương Lỗi nhìn nàng nói:
- Không biết những thứ này Nhị tỷ có thể làm được hay không?
- Những chuyện nhỏ nhặt mà thôi, muốn bao nhiêu?
Những chuyện này đối với Dương Nguyệt mà nói căn bản chính là việc rất nhỏ.
- Càng nhiều càng tốt.
Con ngươi Dương Nguyệt đảo một vòng, nhìn Dương Lỗi:
- Đệ đệ, ngươi mua những vật này làm cái gì? Chẳng lẽ ngươi muốn học tập luyện đan cùng chế phù?
Dương Lỗi nhẹ gật đầu:
- Nếm thử một chút.
- Nếu như ngươi thật sự muốn học tập mà nói, ta có thể giới thiệu cho ngươi một Huyền giai Đan Sư làm sư phụ.
Dương Nguyệt nhìn đệ đệ mình nói.
- Không cần đâu, ta bất quá là tùy tiện luyện mà thôi, mục đích của ta không phải là Đan Sư, Vũ Thần mới là trong nội tâm của ta hướng tới.
Đối với Dương Nguyệt đề nghị, Dương Lỗi lắc đầu biểu thị cự tuyệt, nói giỡn sao, một Huyền giai Đan Sư mà thôi, nếu như là Thiên giai Đan Sư muốn làm thầy của mình mà nói, có lẽ còn có thể cân nhắc, chỉ là một Huyền giai Đan Sư, không đáng giá nhắc tới.
- Cũng đúng, dù sao Đan Sư cũng không phải chính đạo, chỉ có thực lực bản thân mới là đáng tin cậy nhất, luyện đan cuối cùng sẽ không đạt tới võ đạo đỉnh phong.
Dương Nguyệt đối với cái này hết sức hài lòng, trong nội tâm nàng cũng là nghĩ như vậy, vốn là nàng cũng có thể trở thành một Đan Sư, bất quá cuối cùng vẫn là lựa chọn võ đạo.
- Những vật kia, ngày mai ta sẽ đưa tới cho ngươi.
- Vậy cảm ơn tỷ trước, Nhị tỷ.
Dương Lỗi nói.
- Đã nói rồi, người một nhà, cần gì phải cảm tạ, ngươi còn như vậy nữa, về sau ta không để ý tới ngươi.
Dương Nguyệt quệt miệng, đối với lời nói của Dương Lỗi có chút bất mãn.
- Tốt, tốt, là ta sai, là ta sai rồi.
Dương Nguyệt đi rồi, Dương Lỗi tu luyện trong chốc lát, Huyền Thiên bí quyết đã đạt đến tầng năm đỉnh phong, nhưng lại chậm chạp không thể đột phá, làm cho hắn phiền muộn không thôi, nếu như lại chém giết một Vũ Sư Đại viên mãn, hoặc là Vũ Vương mà nói, như vậy mình khẳng định có thể đột phá tầng năm Huyền Thiên bí quyết, tiến vào tầng thứ sáu.
Trong nội tâm Dương Lỗi cũng tinh tường, dục tốc bất đạt, có đôi khi quá mức chấp nhất mà nói, ngược lại đối với tu hành bất lợi, vì vậy thả lỏng chuyện này a.
Dứt khoát nếm thử tu luyện Phong Đao Thất Sát, Tứ Sát Hợp Nhất.
- Phong Vân, Phong Vũ, Phong Lôi, Phong Bạo, Tứ Sát Hợp Nhất, cho ta lên.
- Không được, vẫn chưa được.
Mấy lần về sau, Dương Lỗi mệt mỏi thở dốc, Tứ Sát Hợp Nhất thủy chung không được, chân khí của mình vẫn là không đủ hùng hồn, cảnh giới không đến, tinh thần lực không đủ cường đại. Xem ra chỉ có chờ đột phá mình lần nữa mới có thể tu luyện.
Sau khi thu hồi Phong Ẩn Đao, Dương Lỗi lại nghĩ tới, thời điểm giết chết Dương Thanh, tuôn ra bản bí tịch U Minh quỷ trảo kia, mình có nên tu luyện hay không?
Ấn mở thuộc tính.
U Minh quỷ trảo:
Võ kỹ Huyền giai thượng phẩm, sau khi tu luyện, có thể cho địch nhân quỷ khí um tùm, có hiệu quả uy hiếp, có biến hóa thất thường chi công, uy lực cực lớn.
Yêu cầu, Tu Luyện Giả phải là thân mang ma khí, dùng ma khí phụ trợ tu luyện, nếu không sẽ làm tinh thần thất thường, biến thành ngu ngốc.
Dương Lỗi thấy vậy, phiền muộn không thôi, U Minh quỷ trảo này chính xác rất lợi hại, mình ở trong tay Dương Thanh, từng nếm qua thiệt thòi lớn, nhưng xem xét yêu cầu tu luyện, hắn lại thôi, U Minh quỷ trảo này nhất định phải thân mang ma khí mới có thể tu luyện, mà chân khí của mình là thuần khiết điển hình, làm sao có thể có ma khí, cho nên U Minh quỷ trảo là tu luyện không được nữa, một môn võ học lợi hại cứ như vậy phế bỏ, chỉ có thể xem không thể luyện.
Không biết cái hệ thống này có thể hối đoái hay không? Đã có thể đem điểm tích lũy hối đoái thành vũ khí, bí tịch, đan dược,… như vậy có thể đem bí tịch, đan dược…trái lại hối đoái trở thành điểm tích lũy hay không? Vừa vặn điểm tích lũy của mình rất ít, nếu như thật có thể, như vậy thì càng sướng rồi.
Nghĩ đến chỗ này, Dương Lỗi không thể chờ đợi được ấn mở hệ thống hối đoái điểm tích lũy.
- Có thể đổi U Minh quỷ trảo thành điểm tích lũy hay không?
- Có thể.
Hệ thống trả lời, lại để cho Dương Lỗi mừng rỡ như điên.
- Có thể hối đoái bao nhiêu điểm tích lũy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.