Khu này quá rộng mà chỉ còn gần ba mươi phút là hết thời hạn nhiệm vụ Hàn Mặc không thể đi từng chỗ một tìm được.
Đi vào sâu bên trong Hàn Mặc bắt đầu dùng thần thức quét.
- Ông chủ!
Hàn Mặc đi vào một cửa hàng tạp hóa.
- Đến đây đến đây!
Một bác gái chạy từ trong nhà ra. Hàn Mặc ngửi thấy có mùi thơm chắc là bác gái này đang nấu ăn.
- Cậu thanh niên muốn mua gì vậy?
- Cho cháu bao thuốc ạ.
- Hết 10 đồng.
Hàn Mặc lấy tiền ra đưa cho bà chủ.
- Bà chủ, gần đây bà có thấy có người lạ đi vào trong khu vực này không vậy?
Hàn Mặc hỏi.
- Hình như là không thì phải, tôi cũng không chú ý lắm!
- Vậy sao, cảm ơn bà chủ.
Hàn Mặc nói rồi quay người đi.
- Ông chủ bán cháu cái bánh bao!
- 2 đồng.
- Ông chủ, gần đây ông có thấy có người lạ đi vào khu vực này không vậy?
- Không thấy.
- Anh trai, bán em trai nước ngọt.
- ......
Hàn Mặc đi sang nhiều con đường khác nhau hỏi thăm nhân tiện ăn trưa luôn.
Hàn Mặc đã hỏi hơn mười người mà vẫn không có manh mối gì.
- Chết! Quên không báo cho vợ rồi!
Đang nhai kẹo cao su Hàn Mặc mới nhớ là Hà Vũ Vi vẫn đang chờ mình về ăn cơm.
Vội lấy điện thoại ra gọi cho Hà Vũ Vi.
- Alo bà xã, anh có nhiệm vụ đột xuất có thể đến tối mới về được em ăn cơm trước đi nhé....không sao đâu nhiệm vụ này không có nguy hiểm gì.... được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-chan-sieu-viet/548187/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.