Khoảng hơn ba mươi phút sau Vân Nam mới trở lại hốc đá. Trên tay Vân Nam là mấy cây trê bên trong đựng đầy nước thêm mấy quả dại.
Thấy Vân Nam có đồ ăn hai bụng hai cô kêu lên không khỏi xấu hổ nhìn nhau.
Bị truy sát từ tối hôm qua chưa được ăn thì thêm phải chạy một đêm giờ hai cô gái rất đói và mệt.
- Hai cô cầm lấy mấy quả dại này ăn đi.
Vân Nam đưa mấy quả dại cho Vương Thiến và Kỷ Lạc Lạc.
Hai cô gái nhận lấy mấy quả dại bắt đầu ăn. Mấy quả này to chừng hai ngón tay, có 3-4 loại quả liền. Ăn có vị hơi chát nhưng không cần biết hai cô gái vẫn cứ ăn thì đang đói.
- Uống đi nước đi.
Vân Nam đưa hai ống tre cho Vương Thiến và Kỷ Lạc Lạc.
Hai cô cầm lấy rồi uống ừng ực.
- Anh không ăn sao phó đội trưởng?
Kỷ Lạc Lạc hỏi.
- Không tôi đã ăn lúc hái rồi hai cô cứ ăn đi.
Vân Nam trả lời.
- Không biết đội cứu hộ bao giờ mới tới đây.
Kỷ Lạc Lạc nói.
- Họ chắc chắn đã đến rồi bọn họ làm cách nào để tìm ra chúng ta. Quan trọng hơn là nếu bọn họ chỉ phái ra một tổ để đến cứu viện chúng ta thì chắc chắn tất cả sẽ mất mạng ở đây.
Vân Nam nói.
Nghĩ lại đám Dị ứng giả kia Vân Nam thấy không thể tin được là bọn chúng có tận ba Dị Năng giả cấp 5 cùng một đống Dị Năng giả cấp 4. Đội hình này cho dù Tổ 1 của Long Tổ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-chan-sieu-viet/548177/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.