“Nếu kế hoạch trước đó của chúng ta đều đã thất bại, chúng ta phải làm sao để ứng phó với đám người Vân Túc đây? Chẳng lẽ cứ mặc kệ y tiếp tục càn rỡ? Nếu vậy, không phải là Toàn nhi của ta đã chết oan uổng rồi sao?” Sắc mặt Thường Thư Vân có chút âm lãnh, chống tay ngồi dậy, nghiến răng nghiến lợi nói.
Bạch Kình Thương lắc đầu thở dài, nhưng vẫn an ủi Thường Thư Vân: “Yên tâm, y trốn không thoát, không chỉ có y không trốn thoát mà những người bên cạnh y, bao gồm cả phụ thân của y cũng không trốn thoát, mấy năm trước ta đã sai người tìm kiếm thuật nguyền rủa thất truyền đã lâu, mấy ngày gần đây, vừa vặn có chút tin tức, nghe nói thuật nguyền rủa này, chỉ cần có ngày sinh tháng đẻ, là có thể nguyền rủa tu sĩ và phàm nhân, chẳng qua sẽ hao tổn tu vi và thọ nguyên, chẳng qua những chuyện này cũng không quan trọng, cho dù có phải liều cái mạng này ta cũng không sẽ giúp ngươi báo thù.”
Thường Thư Vân nghe đoạn đầu, trong mâu quang chợt lóe lên suy nghĩ sâu xa, nghe tới đoạn sau khi thấy Bạch Kình Thương nguyện ý vượt lửa qua sông vì mình, nhất thời cảm động tới tột cùng: “Ngươi nói ngươi đang tìm kiếm thuật nguyền rủa, sao ngươi không nói chuyện này cho ta biết? Ngươi biết mà, chỉ cần ngươi nói ra, chắc chắn ta sẽ tìm cho ngươi.”
Bạch Kình Thương từ trước tới nay luôn nói với Thường Thư Vân rằng hắn muốn báo thù cho Toàn nhi mới ra tay với Vân Túc, còn ý định thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-truy-phu/1286062/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.