Nham tương đang phun không ngớt bao trùm cả ngọn núi, đi qua nơi nào yêu thú nơi ấy tuyệt tích, cây cỏ biến thành tro tàn.
Cung Tiểu Trúc và Vân Túc sau khi được bảo đỉnh mang ra khỏi nham tương, đi xuống dưới chân núi, còn chưa kịp hạ xuống đất đã cảm giác bảo đỉnh bị mất khống chế, tựa như bị hao hết tinh thạch, rơi thẳng xuống dưới.
Không chỉ vậy, lúc Vân Túc và Cung Tiểu Trúc muốn lấy linh lực của bản thân ra điều khiển bảo đỉnh, lại phát hiện chân nguyên trong đan điền không thể điều động, hơn nữa nguyên thần trong thức hải truyền tới từng hồi đau đớn, lúc này hai người mới phát hiện ra, ngay cả thần thức hai người họ cũng không dùng được.
Vân Túc quyết định cực nhanh, ôm Cung Tiểu Trúc vào trong ngực, lúc bảo đỉnh sắp rơi xuống đất, nhảy ra từ bên trong, rơi xuống đất, lăn xuống từ trên một sườn dốc.
Bởi không thể dùng linh lực, bây giờ hai người chẳng khác gì phàm nhân, chờ tới khi hai người đã ngừng quay cuồng, trên người có chút chật vật, trên tay và mặt cũng có vết thương, tóc cũng đã có phần tán loạn.
Một bên ống tay áo của Vân Túc cũng bị nham tương bắn lên tung tóe làm cháy mất một miếng, may mà tay không bị thương.
Chưa kịp kinh nghi, Vân Túc kéo Cung Tiểu Trúc cùng đứng lên, liền thấy vô số quả cầu lửa trên trời đáp xuống như sao băng, phần lớn đều là hướng tới chỗ Vân Túc và Cung Tiểu Trúc.
“Chạy mau!” Vân Túc kéo tay Cung Tiểu Trúc chạy theo một hướng khác, tốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-truy-phu/1286046/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.