Hôm sau trời vừa sáng, Cung Tiểu Trúc ngồi thiền trên bồ đoàn mở mắt, nhìn vào trong đan điền của mình một chút, phát hiện tu vi của mình chỉ còn thiếu chút nữa là sẽ bước vào Trúc Cơ kỳ đại viên mãn.
Ra khỏi phòng, quay đầu vừa nhìn, vừa vặn cũng nhìn thấy Vân Túc đi từ phòng bên cạnh ra, vì thế liền bước lên trước gọi: “Vân đại ca!”
Vân Túc dùng ánh mắt nhu hòa nhìn Cung Tiểu Trúc, chờ hắn bước tới rồi liền nắm lấy tay hắn: “Chúng ta đi thôi!”
Xuống dưới lầu khách điếm, hai người nhìn thấy có rất nhiều tu sĩ lần lượt ra ngoài thành, họ cũng theo dòng người đi tới cửa thành.
Hai người chen lấn trong đám tu sĩ, vẫn thừa lúc mọi người không chú ý mà đi ra xa như mọi khi, dần dần rời xa khỏi đám người, xuyên qua đàn yêu thú, đi tới một nơi trống trải, Vân Túc bày đại trận trên mặt đất như mọi ngày, kích hoạt, vài yêu thú kia lần lượt quay đầu lại chạy tới bên này, trực tiếp nhảy vào trong đại trận.
Hôm nay yêu thú khác với mọi khi, cứ như đã khôi phục trở về tình trạng mấy ngày trước, yêu thú cấp đã ngoài bảy, tám không xuất hiện nữa, ngay cả yêu thú cấp năm, sáu cũng chỉ có vài chục con xen lẫn trong đàn thú, nhưng ngoài chuyện đó ra thì dù chỉ một chút, yêu thú cũng không giảm bớt, vẫn đồ sộ như trước, vẫn mãnh liệt như một làn sóng.
Tiếng đàn của Cung Tiểu Trúc ngày càng thuần thục, công kích thi triển ngày càng thuần thục, lần này Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-truy-phu/1286043/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.