Lại thêm mấy ngày nữa, số lượng yêu thú ngoài thành Vạn La tăng lên càng nhiều, cấp cũng ngày càng cao lên, không chỉ yêu thú cấp bốn năm nơi nào cũng có, thậm chí là xuất hiện mấy vạn con yêu thú cấp sáu, yêu tu đã ngoài Nguyên Anh kỳ cũng xuất hiện hơn mấy nghìn, tất cả đều lấy nguyên thân đối phó với tu sĩ nhân loại.
Chúng dẫn theo vô số yêu thú từ cấp sáu trở xuống xông pha chiến đấu, dù chết vô số kể trong tay tu sĩ nhân loại, vài yêu thú kia cũng không sợ không ngại, tựa như căn bản không để ý tới tính mạng của bản thân, ôm suy nghĩ đồng quy vu tận.
Đợi tới lúc trời vừa tối, vài yêu thú kia như được hạ mệnh lệnh mà nhất tề thối lui, về lại Vạn Thú sâm lâm cách đây trên trăm dặm, chiến trường vô cùng kịch liệt ban ngày nhất thời trống trơn, vắng vắng vẻ vẻ, chỉ là từ phương xa vang lên vô số tiếng kêu khóc của yêu thú, đất ngoài thành đã bị máu tươi nhiễm đỏ, xác chết khắp nơi.
Phụng mệnh lệnh của tam hoàng tử Tất Điêu Diệp Lâm, rất nhiều thành chủ các thành trì trung bộ đại lục Huyền Hoàng đều dẫn theo rất nhiều tu sĩ lần lượt tới nơi, các chưởng môn phái tu chân được tam hoàng tử mời tới cũng mang theo chúng đệ tử tới viện thủ tương trợ.
Bởi một ngày này, tình huống đã trở nên càng thêm ác liệt, không đợi các chưởng môn phái kia dẫn người tới, chỉ truyền âm thúc giục một hai, ngay khi những yêu thú này xuất hiện, Tất Điêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-truy-phu/1286037/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.