Vân Túc và Cung Tiểu Trúc liếc nhìn nhau, sau đó nắm tay nhau đi vào nội môn.
Ngay khi hai người vào trong động, mới phát hiện động phủ này mới thật sự là động phủ mà tu sĩ ở, nội môn và ngoại môn là hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Ngoại môn tối thui, tuy rằng có đá Thanh Long làm cầu thang, nhưng trên thạch bích đều là nham thạch bình thường, hơn nữa còn vô cùng mộc mạc, nơi nơi đều là rêu xanh, trên mặt đất ướt sũng, bùn lầy dính dớp.
Mà trong nội môn tuy rằng không phải quá tráng lệ, nhưng cũng thanh u tao nhã lịch sự, giường đá và bồ đoàn, thạch bích và bàn đá, đều lộ ra màu xanh thản nhiên, toàn bộ động phủ là một hình tròn rộng mở, vách tường bóng loáng hoàn chỉnh, xúc cảm mượt mà nhẵn nhụi, thanh lương thoải mái. Trong không khí còn có thể ngửi thấy mùi hương thanh u, Cung Tiểu Trúc nhìn tới một góc mùi hương nồng nhất, nơi đó có một cái bồn, bên trong trồng một gốc cỏ U Hoàng, tăng thêm sức sống cho phòng, cũng làm cho toàn bộ động phủ tăng thêm nét thanh tĩnh thanh lịch.
Cung Tiểu Trúc đi thẳng tới bồn trồng cỏ U Hoàng kia, hắn ôm bồn dịch sang bên trái, vách tường bên trái liền xuất hiện một cái khe có cửa đá rộng một mét cao hai mét, xoay tròn rồi mở ra, lộ ra mật thất rộng lớn sáng sủa bên trong.
Cửa đá vừa mở, hai người cùng đi vào, nếu nói bên ngoài là thanh u tao nhã lịch sự thì phòng này lại hết sức xa hoa, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-truy-phu/1285974/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.