Cung Tiểu Trúc gọi hệ thống, lại không có phản ứng, vì thế hắn đoán là nó có thể lại tắt nguồn, chắc phải ngày mai mới mở lại được.
“Vân đại ca, ta còn có một chuyện muốn nói với ngươi, là một kinh hỉ nha.” Cung Tiểu Trúc chuyển mắt, lại nghĩ đến một chuyện, cao hứng nói với Vân Túc.
Vân Túc nghiêm túc “Ừ!” một tiếng rồi không nói gì nữa.
Cung Tiểu Trúc cầm một cành cây khều khều lửa, bất động thanh sắc nói, “Vậy ngươi đoán thử xem, đoán không được ta mới nói cho ngươi.”
Vân Túc vờ trầm ngâm một lúc, lắc đầu nói, “Không biết!”
Cung Tiểu Trúc trợn mắt trắng, vẫn không nói cho Vân Túc nghe, chỉ đáp, “Chờ mấy ngày nữa, Vân đại ca tự nhiên sẽ biết thôi, Vân đại ca ngươi biết ta là tứ linh căn chứ?”
Vân Túc gật đầu nói, “Tất nhiên là biết.” Y đã sớm dùng thần thức quét qua, chẳng lẽ có liên quan tới linh căn của Tiểu Trúc? Vân Túc nghi hoặc nhìn hắn. Cung Tiểu Trúc chỉ cười nhưng không nói gì, hắn muốn dành cho Vân đại ca một kinh hỉ, đương nhiên là phải tạm giấu y.
Mặc Hao nằm bên cạnh nhìn hết người nọ lại nhìn người kia, hỏi, “Chủ nhân và Tiểu Trúc đang nói gì vậy? Tại sao ta nghe thế nào cũng không hiểu vậy? Ai! Tiếng người thật khó hiểu!”
Cung Tiểu Trúc buồn cười nói, “Ngoan, nghe tiếng người không hiểu cũng không sao, sau này ngươi sẽ hiểu.” Sau đó phụt một cái cười ha ha đứng dậy. Vân Túc bất đắc dĩ lắc đầu.
Sáng sớm ngày hôm sau, hai người tỉnh dậy cùng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-truy-phu/1285939/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.