Sau khi được Bạch Tiêu khai sáng, cô đã thích môn vật lí hơn được chút ít. Làm xong đống bài tập, cô đi vào nhà tắm. Không gì sướng bằng khi ngâm người vào bồn nước nóng để thư giãn đầu óc.
Vừa tắm cô vừa ngâm nga vài câu hát. Anh ở ngoài nghe thấy tiếng cô hát. Có lẽ đây là âm thanh đẹp đẽ, thuần khiết nhất mà anh nghe thấy.
^^ Chết, mình quên không mang quần áo rồi ! ^^
Bước ra khỏi bồn tắm, với tay qua thanh treo quần áo ở bên cạnh cô mới nhớ ra cô chưa lấy quần áo mà cứ thế là vào tắm luôn. Bình thường cô cũng hay quên mang quần áo vào trong phòng tắm nhưng lúc đó cô ở phòng này một mình nên cũng không có gì lo lắm. Nhưng giờ đã khác, anh đã dọn vào phòng này ở cùng cô nên việc cô quấn khăn tắm ra ngoài để lấy quần áo là không thể.
^^ Sao bây giờ ?! Trời ạ Tô Mỹ Lệ mày thật là đồ não cá vàng ! Vừa bảo anh ấy vào ở trong phòng cùng xong lại quên béng mất haizzz ! ^^
Cô định nhờ anh ở ngoài lấy hộ bộ đồ ngủ nhưng lại chẳng biết nói như nào. Aiya ngại chết mấtt !!!
Đang đúng lúc lúng túng không biết làm thế nào thì cô nhìn thấy chiếc áo sơ mi anh treo ở thanh phòng tắm.
-" Áo sơ mi bên trong này là của anh à ? " _ cô nói to
-" Ừm, anh hay có thói quen để thêm một chiếc áo sơ mi sạch vào phòng tắm ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-trung-sinh-cua-to-anh-hau/2734554/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.