Hai người bắt đầu tám các chuyện trên trời dưới biển, kể cho nhau nghe về kí ức tuổi thơ của mình. Họ không ngần ngại chia sẻ cả những chuyện bí mật mà họ chưa từng nói cho ai kể cả người thân ruột thịt. Julia cũng không ngần ngại tâm sự với cô về những kỉ niệm không mấy vui vẻ hồi bé của cô.
-“ Thật ra... làm công chúa của một nước không hề vui như mọi người nghĩ. “ _ clo bé nói bằng giọng trầm xuống.
-“... “
-“ Là 1 cô công chúa, từ hồi ba tuổi khi các bạn đồng trang lứa đang còn chơi đồ chơi, chạy nhảy vô tư, thỏa thích thì em đã phải học rất nhiều lễ nghi cứng nhắc kia. Suốt cả một quãng kí ức tuổi thơ kia của em ngoài học mấy thứ về chính trị, quân sự ra thì sẽ là học lễ nghi, ngôn ngữ... “
Nghe Julia kể như vậy, thật sự cũng không dễ dàng gì. Mọi người nhìn vào thì sẽ nghĩ cô công chúa như Julia sinh ra đã ngậm thìa vàng thì cả cuộc đời đã được định sẵn là một cuộc sống rải đầy hoa hồng, một cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc... nhưng mọi người đã lầm rồi. Càng ở địa vị cao, càng có chức có quyền cao thì càng có nhiều gánh nặng phải lo. Họ không chỉ phải lo cho mỗi mình gia đình mình mà còn phải lo cho cả một đất nước rộng lớn, lo cho hàng trăm triệu, hàng tỉ người dân của nước mình. -“ Em thật kiên cường đó ! Nếu là chị, chị đã bỏ cuộc từ lâu rồi. “
-“ Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-trung-sinh-cua-to-anh-hau/2734438/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.