Mọi người nhìn dáng vẻ giận dỗi trẻ con đó, không nhịn được mà cười lớn.
-“ Con bé đó là thế đấy. Cả gia tộc có mỗi mình nó là cháu độc đinh nên được chiều từ nhỏ, giờ thì hay rồi, chiều hư nó quá, để cháu chê cười rồi. “
-“ Cháu chính là thích cái dáng vẻ đáng yêu, vô tư này của cô ấy đó ạ. “ _ anh nhìn bóng lưng cô rời đi, bất giác nở nụ cười.
-“ Thôi mọi người ăn đi, mẹ nấu xong rồi, con ăn nhiều chút nhé. “ _ Mai An Nhiên gắp đồ ăn cho anh.
Ăn xong, anh xin phép lên phòng của cô để mang chút đồ ăn lên.
* cốc cốc *
-“ Ai đó ? Nếu là người tên Bạch Tiêu thì xin lỗi không được vào đâu. “_ cô vẫn giọng giận dỗi nói.
-“Vậy... nếu là chồng em thì có được vào không ? “
-“ Cũng không ! Không cho anh vào đâu, xuống dưới mà làm con yêu, cháu yêu của mấy người họ Tô kia đi. “
-“ Em cũng họ Tô mà phải không ? Vậy anh có thể làm chồng yêu của em không ? “
-“...”
-“ Sao không nói gì nữa rồi.... “
Chưa kịp nói dứt câu thì cô đã bất ngờ mở cửa, gương mặt tức giận như muốn nổ tung vậy.
-“ Anh thôi đi, em không muốn đùa với anh nữa đâu. “
-“ Ai đùa với em đâu, anh muốn làm chồng yêu của em mà ! Thôi cho anh vào đi nhá ! Năn nỉ đó. “
Sau nửa tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-trung-sinh-cua-to-anh-hau/2734426/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.