Một lúc sau, hương thơm từ thịt nướng lan toả ra khắp không trung khiến cô không kiềm chế được mà nhanh chóng đi ra ngoài. Lăng Vân thấy cô đi ra liền đưa cho cô xiên thịt mình vừa mới nướng xong. Cô nhanh tay cầm lấy, công nhận mùi hương thơm thật, kích thích vị giác quá ! Cô cắn thử một miếng, không ngờ anh còn có tài nghệ này.
-“ Thế nào ? Vừa miệng chứ ? “
-“ Ừm, ngon lắm ! Không ngờ anh còn có nghề tay trái đỉnh như vậy đó ! “
Lăng Vân nướng hết xiên này đến xiên khác cho cô ăn, Lâm Nguyệt cũng vui vẻ nhận lấy, ăn một cách ngon lành.
-“ Sao anh không ăn đi ? Thịt ngon lắm đó ! Mau a... “ _ cô đưa xiên thịt đến gần miệng anh.
Không ngờ Lăng Vân lại không từ chối, trực tiếp cắn thử. Lâm Nguyệt mặt ửng hồng nhanh chóng rụt tay lại, mătj hơi cúi xuống, cầm xiên thịt ăn. Sau khi ăn xong, Lâm Nguyệt dọn dẹp đồ đạc còn Lăng Vân đi xủ lí bãi “ chiến trường “ của cô. Phải công nhận rằng Lâm Nguyệt ăn khoẻ thật đó ! Một mình cô ấy cũng có thể ăn hết gần hai chục xiên. Vậy mà tại sao lại có thể duy trì được vóc dáng thon gọn như hiện giờ chứ ?
Sau khi dọn xong, Lăng Vân tính đi ra mở cửa xe rồi vào đó ngủ, dù sao thì Lâm Nguyệt cũng chỉ mang theo có một chiếc lều, để cho cô ấy ngủ trong đấy còn anh ngủ ngoài xe chắc sẽ không sao. Nhưnng lúc chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-trung-sinh-cua-to-anh-hau/2734302/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.