Hôm nay là ngày xuất viện của anh rồi, cô vui vẻ đỡ anh đi lên xe.
-" Vì để ăn mừng hôm nay anh xuất viện, em sẽ nấu cho anh mấy món bồi bổ cơ thể. "
Khoan khoan, chị có quên gì không đó ?
-" Quên ? Chị thì quên được gì chứ ? Sinh nhật chị thì không phải rồi, sinh nhật Tiêu Tiêu cũng không phải nốt, vậy thì quên được cái gì kia chứ ? "
Đúng là cái đồ não cá vàng mà, cái chị quên chính là hôm nay là hạn cuối hoàn thành nhiệm vụ rồi đó.
-" Sao cơ ? Nhanh như vậy đã là hạn cuối rồi sao ? "
Chứ sao nữa, à còn một tin tốt muốn báo cho chị đây, buổi đấu giá kia đã kết thúc rồi đó !
-" Hả ? Sao em không báo sớm hơn chứ ? "
Ai bảo hôm qua với mấy hôm trước nữa hai người cứ ở bên nhau rồi... rồi còn làm mấy cái 18+ kia nữa chứ. Bổn bảo bảo vẫn còn là trẻ em đó, nào dám xen ngang kia chứ !
Cô nghe thấy mấy lời đó liền đỏ mặt. Rõ ràng cô bị vu oan. 18+ gì chứ ?! Rõ ràng hai người mới chỉ hôn nhau có chút xíu, còn chưa được thịt miếng nào đã bị vu khống.
Đúng là hận không thể ngay lập tức hét lớn phủ nhận mà !
-" Vậy... vậy bây giờ còn cách nào không ? " _ cô lo lắng.
-" Sao vậy em ? "
-" Mấy hôm nay em quên béng mất việc phải đi đấu giá để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-trung-sinh-cua-to-anh-hau/2734242/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.