Sau khi trêu chọc nhóc omega không biết vì sao lại bắt đầu tự ti đến đỏ mặt tim đập, Lục Hi Thần thu hồi pheromone, xoa mái tóc xoăn của đối phương: “Được rồi, bạn nhỏ cứ vui vẻ là được, đừng suy nghĩ quá nhiều.”
Mái tóc vừa mới sấy khô vẫn còn mang theo cảm giác ấm áp, vừa mướt lại vừa mềm, xoa vô cùng đã.
Lục Hi Thần luyến tiếc thu tay về, rồi hắn đi đến phòng bếp lấy ly sữa bò đã được hâm nóng từ trước: “Uống thử xem thử nhóc có thích hãng này không?”
Thời Dương rũ mắt nhìn ly sữa ấm được nhét vào trong lồng ngực của mình, tuy đã ngừng khóc nhưng cậu vẫn không biết nên đối mặt với Lục Hi Thần như thế nào, một lát sau, Thời Dương đột nhiên lên tiếng: “Tôi sắp thành niên rồi.”
Đã không còn là một đứa trẻ, không có quyền tùy hứng.
“Ài, nhóc Dương Dương này……” Lục Hi Thần khom lưng chọc chọc vào má của cậu, có chút bất đắc dĩ mà cười nói: “Anh Thần của nhóc gọi nhóc như vậy là đang muốn tỏ ra cool ngầu đó, nhóc nên phối hợp với tôi mới đúng chứ.”
“Hả?” Là, là như vậy sao? Thời Dương không có chút kinh nghiệm nào nên cảm thấy hơi có lỗi: “Lần sau tôi nhất định sẽ nhớ kĩ.”
“Vậy tôi đây sẽ tha thứ cho nhóc trước.” Lục Hi Thần vô cùng rộng lượng: “Uống xong sữa bò thì đi ngủ đi, cửa không khóa đâu.”
Nhưng sau khi cậu bạn nhỏ vị sữa bò đã uống xong sữa bò, cậu vẫn còn ngồi ở trên sô pha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-trung-sinh-cua-nam-phu-phan-dien/3363614/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.