🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đây là lần đầu tiên Thịnh Uyên cảm nhận được sự điên cuồng ngang ngược của văn hóa bất lương trên thế giới này.



Trị an, quản lý phải lùi bước bởi làn sóng bất lương trỗi dậy với quy mô lớn.



Cậu đứng trong một con ngõ nhỏ, gân xanh trên cổ như muốn nứt toác ra, cố gắng chịu đựng cơn tức giận nhanh chóng kiểm tra tình huống thân thể của những kẻ lưu manh đang nằm trên mặt đất.



Phần lớn bọn họ đều còn ý thức nhưng vết thương ngoài da hết sức đáng sợ, một số gương mặt đã bị rách hơn phân nửa không thể nhìn rõ dáng hình. Bọn họ bị đánh đập đến nỗi không dám đứng dậy, không dám phản kháng.



Cổ họng của anh Long như bị rót đầy cát đá, bàn tay ra sức nắm lấy ống quần Thịnh Uyên.



Cầu xin, khóc lóc, kể lể.



"Xin cậu... xin cậu cứu tôi".



Thịnh Uyên: "Xe cứu thương sắp đến nơi rồi".



Trong con ngõ nhỏ, Thịnh Uyên lần lượt cúi người khom lưng. Cậu trai giống như chúa cứu thế của đám lưu manh, mỗi lần đứng lên sống lưng lại càng thêm thẳng tắp.



Nhìn phẫn nộ trong mắt Thịnh Uyên.



Dụ Tả Kim giải thích một câu chẳng đầu chẳng đuôi.



"Là do họ chọc vào tôi trước".



Lại là chất giọng khàn khàn khiến lông tơ người ta dựng đứng, âm điệu lệch lạc, càng thêm quỷ dị trong con ngõ nhỏ tối tăm.



Cặp mắt phẫn nộ của Thịnh Uyên đi vào trong con ngươi hắn.



"Cậu không nên làm như thế".



Khẳng định, nghiêm túc trách móc.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tre-em-hu/3088919/chuong-16.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.