Chiếc áo khoác bóng chày này là chiếc áo nằm trong lô mới nhập của cửa hàng, đám quần áo cùng lô đã gần như bán hết nhưng nó như mọc rễ ở bên trong cửa hàng, đến một lần liền ở lại suốt hai tháng, không thể nào bán đi dù chỉ là một chiếc.
Ông chủ cửa hàng cho rằng vị trí mình đặt chiếc áo không quá bắt mắt khách hàng không thể chú ý đến nên sáng hôm nay đã chuyển nó tới bên trong tủ kính.
Thịnh Uyên chỉ liếc thoáng qua đã vừa ý.
Ông chủ vỗ đùi.
Không phải khách hàng đã tới rồi đó sao?!
Ông chủ vô cùng nhiệt tình.
"Thử chút đi, thử chút đi, không hợp thì không cần mua".
Thịnh Uyên cầm áo mặc thử lên người.
Hai con mắt của Hạ Chi Kỳ ngồi ngoài cửa sáng ngời, cậu chàng huých cho bé mập một cái cùi chỏ: "Mày đừng chê nữa, trông đẹp thật kìa".
Bé mập cầm ly trà sữa nhìn một mảng xanh đỏ lòe loẹt phía bên kia.
"Anh che mặt anh Thịnh đi đi".
Hạ Chi Kỳ dùng tay che mặt, con mắt lập tức muốn mù.
"Đậu má! Quê mùa chết mất thôi!!"
"Mắt của tao!"
Trong cửa hàng.
"Cỡ lớn nhất có phải không?"
Ông chủ đang lục lọi trong cửa hàng, lúc nhập lô hàng này về ông chủ chỉ nhập năm cái, thời gian đã quá lâu nên không biết mình đã nhét vào nơi đâu.
Ông chủ nhìn thấy áo ở tầng trên, dựng thang trèo lên.
Ông chủ lấy xuống cỡ áo lớn nhất, mở áo ra, khoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tre-em-hu/3088900/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.