Thịnh Uyên chớp chớp mắt nhìn hắn.
"Được, tôi biết rồi, cậu đi vào đi".
Lại thêm một cơn gió đêm thổi qua, hơi lạnh rót vào trong cổ áo chui đến tận sống lưng.
"Tôi đã nói tôi sẽ mua cho cậu".
Giọng nói của hắn cực kỳ khó nghe, khàn đặc như thể âm thanh thét ra từ trong cổ họng nhưng không có được hiệu quả của tiếng thét, âm sắc không đầy đủ, giống như tiếng gầm khẽ cuộc một con quái vật giữa bóng đêm.
Thịnh Uyên vốn đã định rời đi quay đầu lại.
Sao lại tức giận rồi?
Dụ Tả Kim nắm nửa chiếc kẹo hồ lô trong lòng bàn tay, nắm rất chặt, chiếc túi giấy bên ngoài đã bị hắn siết đến nhăn nhúm.
Hắn lặp lại câu nói chẳng có nguyên do.
"Tôi mua cho cậu".
Vẫn là âm thanh đấy.
Khiến người nghe cũng cảm thấy yết hầu của mình khó chịu.
Lỗ tai ngứa ngáy khiến người ta muốn tới giúp hắn làm sạch phần cổ họng như được đổ đầy cát kia.
Thịnh Uyên cảm thấy hắn có chút không ổn.
Nhưng nét mặt Dụ Tả Kim vẫn không khác gì những lúc bình thường.
Thịnh Uyên tiến lại gần xem xét, bả vai đột ngột bị sức mạnh to lớn nắm chặt, cậu bị người ta túm lại kéo sát vào.
"Tôi sẽ mua nó cho cho cậu, đừng cần đồ của cậu ta".
Thịnh Uyên bị đau. Cậu không hiểu thái độ của Dụ Tả Kim đối với Kim An Châu là như thế nào, chỉ đẩy tay hắn ra: "Biết rồi, không cần của cậu ấy. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tre-em-hu/3088894/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.