Thật Nỗ Lực vừa dứt lời, một người một thống im lặng nhìn Dụ Tả Kim ở dưới sàn.
Thật Nỗ Lực hòa hoãn tình hình trước.
[Hệ thống: Ký chủ, cậu đừng sốc quá].
[Hệ thống: Cậu ta là thủ lĩnh nhóm thiếu niên bất lương thì sao có thể là loại người tốt đẹp cho được].
Thịnh Uyên:...
Cảm ơn cậu nhé hệ thống nhỏ, không có cậu thì tôi sẽ mơ mơ màng màng bị lừa, cả đời này cũng không hiểu được.
Nhưng khí thế của Thịnh Uyên vẫn không giảm, hiện giờ mà tắt cơn giận thì quá mất mặt, nỗi xấu hổ trong lòng mới được khơi dậy chưa có nổi câu trả lời thích đáng, Thịnh Uyên xách cổ áo Dụ Tả Kim đang nằm trên mặt đất.
Lúc nãy mặt hắn đã ăn một cú đấm của cậu, gò má hơi đỏ.
Thịnh Uyên không định tiếp tục đánh xuống.
Nhưng cậu sẽ không từ bỏ ý định.
Thịnh Uyên từ trên cao nhìn xuống: "Biết sai chưa?"
Dụ Tả Kim để mặc cho cậu đè hắn xuống đất, không hề phản kháng. Thật ra hắn chỉ cần khẽ động chân, cơ thể Thịnh Uyên sẽ mất cân bằng ngã quỵ ngay.
Gương mặt Thịnh Uyên đỏ bừng, đôi mắt đẹp đẽ như hận không thể xé xác hắn ra.
Hắn nhìn cậu chằm chằm, cuống họng khàn khàn mang theo âm điệu khó phân biệt.
"Sai rồi".
Sờ cũng đã sờ, ngoan ngoãn nhận lỗi chẳng đáng là gì.
"Cậu cam đoan sẽ không có lần sau đi, nói!"
Dụ Tả Kim đối mặt với Thịnh Uyên, con mắt đen đặc mang theo chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tre-em-hu/3088802/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.