Thịnh Thành Công như đã bị ánh nắng sa mạc hong khô, cứng đờ ngồi trên ghế sofa.
Thằng nhóc con trước mặt chẳng nói câu nào.
Nhưng chú lại cảm thấy mình đã bị nó xúc phạm.
Nó ở trong nhà chú, tán tỉnh con trai chú, thằng oắt này, sao nó dám.
Thịnh Thành Công cầm cốc trà nhỏ lên uống một hớp: "Cháu cảm thấy chú sẽ giữ cháu ở lại?"
Dụ Tả Kim liếc nhìn chú một cái.
Trái tim Thịnh Thành Công đập thình thình, một dự cảm bất thường dâng lên trong lòng chú.
Chỉ thấy bờ môi hắn khẽ mở khẽ đóng: "Lòng tốt khó mà từ chối."
Thịnh Thành Công:...
Không ngờ nó còn là một kẻ mặt dày.
Từ lúc vào cửa nét mặt Dụ Tả Kim vẫn không thay đổi, nhìn gương mặt lạnh lùng như khối băng kia, Thịnh Thành Công cũng không biết có phải biểu cảm này đã có ngay từ khi hắn sinh ra hay không.
Thịnh Uyên thay quần áo ở trong phòng, thuận tiện di chuyển tấm thảm xem có thể dọn ra một chỗ trống trải giường cho Dụ Tả Kim ngả lưng hay không.
Không có Thịnh Uyên, Thịnh Thành Công và Dụ Tả Kim ở ngoài phòng khách như bị nhấn phím im lặng, còn yên tĩnh hơn cả đám nhân vật phụ đã đi nhận cơm hộp trong phim truyền hình.
Dụ Tả Kim có thể nhận ra sự hoảng hốt và khiếp sợ của Thịnh Thành Công khi biết hắn đang yêu đương với con trai chú, hắn không hề có ý kiến gì với chuyện này.
Dù trời có sập xuống, hắn cũng nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tre-em-hu/3088752/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.