Y tá thấy đoàn người vừa tiến vào, biểu cảm thay đổi, hơi cúi người, giọng điệu cung kính:
"Triệu tiên sinh, Trình tiểu thư đã tỉnh, sức khỏe có hơi yếu ớt một chút nhưng không còn nguy hiểm gì nữa."
Người đàn ông vest đen hướng y tá khẽ gật đầu, ánh mắt lại dừng trên người Trình Tranh. Đánh giá hồi lâu mới lên tiếng.
"Tỉnh lại là tốt. Nhược Vũ, con ở lại chăm sóc em gái. Ba có việc phải đi bây giờ."
Thiếu nữ ở phía sau bị gọi tên liền cau mày, vẻ mặt khó chịu:
"Ba! Con bây giờ có hẹn với bạn, không có thời gian chăm sóc nó. Ba mời một người hộ lý là được rồi, đâu cần phiền đến con."
" Không nhiều lời, cẩn thận đống thẻ của con bị đóng băng."
"Được được được, con biết rồi."- Thiếu nữ lập tức thay đổi giọng điệu, thập phần ngoan ngoãn.
Trình Tranh tròn mắt nhìn một màn vi diệu vừa diễn ra.
Đệch, đám người này là ai, quen biết sao? Em gái gì gì cơ?
Mọi người trong phòng lần lượt rời đi, chỉ còn lại thiếu nữ xinh đẹp ở lại.
Trình Tranh ngây người ngắm nhìn dung nhan trước mắt. Cô xin thề với trời, nếu không phải cô có ý chí kiên định cùng tinh thần thép thì chắc chắn sẽ bị đổ gục trước mỹ nữ này.
Ây da, đôi mắt hơi sếch, con ngươi đen láy, lông mi vừa dài vừa cong. Môi mỏng mím nhẹ, đỏ hồng mọng nước. Làn da trắng trẻo, mịn màng, trơn nhẵn. Lớp trang điểm vừa phải, không đậm cũng không nhạt, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-trai-nghiem-nhan-sinh-trong-cau-huyet-van/2683024/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.