🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau một giấc ngủ dài, cơ thể có đau nhức đến đâu cũng sẽ khỏe khoắn hơn rất nhiều.



- Oápppp..., trời sáng rồi một ngày mới lại lên.



Xuống giường, chuẩn bị đâu ra đấy, xuống ăn sáng cùng mẹ và các em rồi Uyên Ninh định chuồn ra ngoài.



- Gần một tuần rồi chưa thấy cha và anh về nhà, không biết giờ ở trong triều cha và anh thế nào rồi?.



Minh Cận nhìn mâm cơm bày biện bát đũa đầy đủ nhưng vẫn còn dư hai chỗ trống. Không lúc nào trên bàn ăn đủ người cả, trong lòng cậu buồn man mác. Cả nhà nghe thấy cậu nói cũng không vui vẻ gì, Uyên Ninh gắp cho cậu đồ ăn cậu thích nhất rồi lái sang chuyện khác. Không khí vui vẻ hơn sau sau đó, Trần phu nhân lên tiếng:



- Trong giờ ăn không được vừa ăn vừa nói. Cận, con còn phải lên lớp học trước khắc 2, còn không ăn mau trễ giờ thầy phạt lúc đó lại về xậm xị.



- Mẹ, con đã lớn hơn rồi, có còn bé như trước kia nữa đâu.



- Cận, đừng vậy chứ. Ăn đi, ăn còn lấy sức học.



Uyên Ninh nói xong gắp thêm một đống đồ ăn em mình thích vào bát em nó. Cận cũng biết là mình nói lại mẹ vậy không đúng, cậu ngồi ăn nghiêm chỉnh, sau đó ăn xong ra khỏi bàn, rửa tay chân, rồi chạy về phòng thay y phục đến lớp.



- Thiếu gia, người đi chậm thôi, chờ lão già này đi theo nữa.



Đứa nhóc này,... vẫn cứ bướng bỉnh như vậy. Sau bữa ăn, Uyên Ninh định xin

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-toi-ganh-khong-noi-nua-roi/2906256/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hệ Thống! Tôi Gánh Không Nổi Nữa Rồi
Chương 22
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.