Sau một ngày làm việc như bao ngày, tối về nhà cậu ngồi nghỉ ngơi thư giãn uống trà viết thư pháp. Giờ là cuối đông đang trong thời kì rét đậm, gió ở ngoài kia lùa đập vào cửa những tiếng ù ù. Xung quanh tắt hết đèn chỉ còn gian nhà le lói ánh nến lay lắt, lò sưởi ở chính giữa gian phòng khách đang cháy âm ỉ. Các thành viên trong nhà tụ tập tại đây ngồi sưởi ấm và làm việc của mình.
Nguyên Sơ ngồi viết thư pháp và đọc sách đến giờ tuất (19h-21h) thì về phòng đi ngủ. Tối đó, cậu nằm mộng...
Một khung cảnh tối đen như mực, le lắt ánh lửa đỏ cam dọc lối đi vào. Lối đi kia trải dài những bậc thang, đến cuối có một chiếc ghế uốn lượn hình rồng và hổ đang cắn đuôi nhau. Có tiếng leng keng, một bước chân đi tới, tà áo đen viền đỏ như những lông công kéo rê trên mặt đất. Đi đến đâu, những ánh đuốc hai bên hiện lên trong không trung những người đeo mặt nạ che áo choàng đen kín mít. Ngôn Tình Sắc
Điều đáng sợ hơn là những "chiếc áo đen" đó không có một con người nào ở trong, treo lơ lửng áo choàng và mặt nạ trắng trong không trung. Nhìn vào khiến người ta kinh hãi, cảm tưởng hai mắt không muốn thấy gì trước mặt, đánh thức phần sợ hãi trong con người không có linh hồn và hình hài. Người áo đen viền đỏ bước đến ngồi trên ngai vàng của mình thuộc hạ hai bên đều hướng về phía này rồi nhoáng cái thành pho tượng đá, im phong phóc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-toi-ganh-khong-noi-nua-roi/2906243/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.