Vương đang cố tình để họ thoát sao, người thừa sức giam chúng lại bắt đi tra tấn mà, cả Quỳnh Khuy nữa. Ngươi có thật là đang đánh tên tiên nhân đó. Với sức của ngươi đấu với thần còn phân cao thấp nói gì đến hai tiên nhân bé nhỏ.
Quỳnh Khuy lười biếng bay lên trần xé con mồi mới gặm nhấm, lớn tiếng vọng xuống:
- Thành Không, ta giúp ngươi đối phó bọn chúng còn bị thuộc hạ ngươi bắt bẻ, thật chẳng ra làm sao!
Thành Không bước về ghế mình ngồi, giơ tay tắt ánh sáng đỏ đang bao trùm, im lặng một hồi giương cặp mắt đã chuyển sang đỏ máu nhìn thuộc hạ và đồng bọn phía dưới.
- Vương các ngươi muốn hành động ra sao còn đến lượt các ngươi phản bác sao. Còn không mau biến về vị trí!
Hàng loạt tượng đá hai bên trở về nguyên trạng, không dám để lại một dấu tích nào. Kẻ đồng hành kia đứng đó nhìn lên Thành Không, bỏ lại vài câu rồi rời đi.
- Ngươi vẫn chưa đủ ác Thành Không. Ta không biết kế hoạch của ngươi là gì nhưng làm gì đừng niệm tình cũ với đám tiên nhân.
- Ta còn chưa hỏi ông làm mọi chuyện rối tung lên khi ta vẫn còn đang ở đây đấy.
Mắt Thành Không vẫn rực đỏ quét qua toàn bộ cung điện, lão yêu kia có phần sợ hãi vội lui về vị trí của mình, tịnh dưỡng yêu lực. Trước kia và lúc bình thường mắt của hắn có màu xám bạc, từ khi nhập ma mỗi lần trong trạng thái cảm xúc lên đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-toi-ganh-khong-noi-nua-roi/2906240/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.