Bộ dạng của Uyên Ninh hiện giờ không còn là vẻ đoan trang quy củ của một tiểu thư nhà giáo dưỡng mà chính là một cô thôn nữ đang làm công việc thường án.
Chít khăn đội đầu, tay áo màu lam xắn cao qua khuỷu tay, vạt váy buộc gọn sang một bên để lộ hai ống quần xắn đến bắp chân đang lấm lem đất cát, chân trần ngập trong làn cát và nước. Bên cạnh là Lan đang hì hục xơi đất, nhìn mặt mũi thì thấy khó chịu lắm rồi nhưng không dám nói gì. Tiểu thư còn đang tát nước thì nô tì như Lan sao dám dừng lại, thỉnh thoảng quay lại tiểu thư xem có vấn đề gì không.
Uyên Ninh đang tát nước lên cánh đồng đâu có để ý xung quanh, Nguyên Sơ cùng các binh sĩ đang chuẩn bị trở về kinh đô, đi vòng qua đường tắt đến đường lớn thì bắt gặp bóng dáng quen thuộc đang ở cánh đồng xa xa. Đi lại gần thì thấy rõ hơn, Nguyên Sơ không ngờ được sẽ gặp Uyên Ninh ở chỗ này đang làm đồng.
Bên cạnh trên bờ sông có người ngồi đó, nhìn đất cát lấm lem trên người và vẻ mặt bất mãn nhìn Uyên Ninh thì cũng đã đoán được là người đi cùng. Nhìn Uyên Ninh thế này Nguyên Sơ cũng phải giật mình, anh không quá quen với Uyên Ninh từ trước nhưng cũng hiểu sơ qua tính cách.
Sau đợt ngã hồ quả thật Uyên Ninh đã thay đổi rất nhiều, nhìn dáng vẻ hoạt bát vui vẻ khác với tính cách lạnh lùng thẳng tính trước kia. Nhưng nhìn Uyên Ninh hiện tại lại làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-toi-ganh-khong-noi-nua-roi/2906235/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.