Chương trước
Chương sau
Khải Minh trở về phòng tại Liễu gia, mấy hôm ở đây chưa một lần hắn gặp được gia chủ ở đây, kể cả Nhị Tiểu Thư gì đó, chỉ có tên Liễu Thiên chạy tới chạy lui, hỏi thăm hắn.

Ngày hôm sau, Khải Minh được Liễu Thiên đưa đến phòng nghị sự của gia tộc, ở đây Khải Minh thấy có rất đông người, nhìn phía trên, kế bên chỗ ngồi của gia chủ, chính là Nhị Tiểu Thư của Liễu gia, Liễu Ngọc Bích, Khải Minh nhìn Ngọc Bích, hắn nhận xét, nàng cũng rất ư là xinh đẹp, nàng có một khuôn mặt trái xoan, với đôi mắt tinh khiết, có vài phần chững chạc từ ánh mắt của nàng, ngoài ra cơ thể của nàng cũng rất ưa nhìn, tuy chiều cao của nàng cũng chỉ khoảng 1m56, ( lùn chăng ^...^),nhưng ngực và mông của nàng tạo ra một đường cong quyến rũ, hắn nhìn thông tin của nàng, nàng 17 tuổi, tu vi Luyện Thể Cửu Tầng, Luyện Đan Sư Nhất Tầng.

Ngọc Bích nhìn thấy Khải Minh nhìn mình liền kỳ lạ, người này mình chưa từng gặp, cũng chưa từng quen, thế tại sao lại ở đây, còn nhìn mình nữa chứ.

Tên gia chủ Liễu gia, Liễu Thiên Kinh nhìn thấy hai người nhìn nhau, liền tỏ vẻ khó chịu, sau đó là hiếu kì, tên nhóc đó là ai.

"Khụ,.... khụ...." hắn ho khan hai tiếng, Ngọc Bích giật mình nhìn qua, thấy Phụ Thân nhìn mình liền cúi đầu đỏ mặt.

"Đệ đệ, tên nhóc này là ai vậy?" Liễu Thiên Kinh hướng phía Liễu Thiên hỏi.

"Đại ca, đây là người mà đệ nói với huynh, Luyện Đan Sư mới gia nhập gia tộc ta!" Liễu Thiên nở nụ cười tươi như hoa.

"Là hắn,.... tên nhóc ngươi tên gì, bao nhiêu tuổi, cấp bậc nào rồi!", một tràng câu hỏi đập vô mặt Khải Minh, cùng với đó là giọng khinh thường, thật ra Khải Minh có nhờ Liễu Thiên giấu về việc hắn là Luyện Đan Sư Tam Phẩm, vì thế hắn vẫn chưa biết về việc này.

Nghe lời nói khinh thường của hắn, Zed thủ thế, có thể sẵn sàng giết tên gia chủ này bất cứ lúc nào, chỉ cần Khải Minh phán tên Liễu Thiên Kinh chết, hắn nhất định không thể sống.

Khải Minh giật giật mí mắt, tên Zed này cũng quá nóng tính rồi, hắn nhìn qua tiểu Phong thì nó đang nằm chán nản trong vòng tay của Dương Như Ý, nó nằm mà toả ra một cảm giác hưởng thụ, lâu lâu thấy Khải Minh nhìn, nó còn đưa ra ánh mắt, "Chủ Nhân thua ta rồi nhé!", sau đó nó còn dùng chiếc chân ngựa bé tí đó chọc chọc vào ngực của Dương Như Ý rồi dùng ánh mắt thách thức nhìn Khải Minh, khiến Khải Minh mém xông lên đập cho tên sắc lang này một trận.

Mặc kệ tên sắc lang ấy, oánh cũng chả lại nó, Khải Minh hướng về phía gia chủ Liễu gia.

"Ta tên Khải Minh, đến từ Thanh Dương Thành, 16 tuổi, Luyện Đan Sư Tam Phẩm".

"Không thể nào, 16 tuổi,Luyện Đan Sư Tam Phẩm, ngươi lừa bọn ta phải không". Liễu Thiên Kinh ánh mắt nghiêm nghị nhìn Khải Minh, sau đó còn toả ra khí thế chèn ép Khải Minh.

Thấy tên gia chủ Liễu gia chán sống toả ra khí thế Kim Đan Cảnh Lục Tầng, chèn ép mình, Khải Minh toả ra một tia tức giận, định lao lên đập cho hắn một trận thì Liễu Thiên bước ra nói.

"Đại ca, vị thiếu hiệp này không có nói dối đâu, là một Đan Sư Tam Phẩm thật sự, đệ đã chứng kiến qua rồi!"

Nghe Liễu Thiên nói xong, tên gia chủ kia thu lại khí thế hỏi.

"Thật chứ?"

"Thật!" Liễu Thiên nghiêm túc trả lời.

"Vậy!,....à,,,,, Khải Minh phải không, cho ta xin lỗi trước, vậy ngươi sẽ giúp Liễu gia ta tham gia Đại Hội Đan Sư chứ!" Liễu Thiên Kinh, hướng Khải Minh xin lỗi, cùng với yêu cầu Khải Minh, nhưng trên mặt Liễu Thiên Kinh và giọng nói, phần hống hách cùng kiêu ngạo vẫn còn, làm Khải Minh tức giận đến cực điểm.

Tuy tức giận nhưng nét mặt của Khải Minh vẫn giữ bình tĩnh.

"Ta hết hứng tham gia rồi, ngươi ra điều kiện gì đó đi, ta thấy được liền sẽ giúp các người!" Khải Minh nở nụ cười đầy ẩn ý.

Qua một lúc lâu, tên gia và Khải Minh bàn luận với nhau, nhưng điều không có kết quả, gia chủ Liễu gia đưa ra biết bao nhiêu tiền bạc, linh thạch, đan dược, linh dược,...

nhưng điều bị Khải Minh từ chối, quả thật hắn không cần những thứ này.

"Thế ngươi cần gì?", gia chủ Liễu gia đã không còn giữ được bình tĩnh nữa, hắn đã đưa ra rất nhiều lợi ích, thế mà Khải Minh lại không đồng ý, rốt cuộc mục đích của tên này đến Liễu gia là gì, muốn gây chuyện à.

"Điều kiện của ta đơn giản, ta muốn lấy Nhị Tiểu Thư Liễu Ngọc Bích làm thê tử!" Khải Minh thản nhiên trả lời.

"Ngươi,.... tại sao?" Liễu Thiên Kinh, kinh ngạc nhưng liền tò mò hỏi.

"Ta thích nàng ấy thế thôi!" Khải Minh vẫn thản nhiên trả lời.

"Ta và ngươi có biết về nhau đâu?, với lại ta sắp được gả cho Trần gia rồi!" Ngọc Bích buồn bã nói, tại sao mình lại được đặt vào việc sống còn của gia tộc chứ, nàng không hề muốn như vậy.

Khải Minh suy nghĩ một chút liền nói.

"Chỉ cần nàng đồng ý, Trần gia ta không sợ." Khải Minh nhìn Ngọc Bích, nàng cũng nhìn lại, không hiểu sao từ ánh mắt của Khải Minh, nàng cảm thấy có một tia ấm áp, và sự tin tưởng chân thành trong đó.

Thấy nàng miên man suy nghĩ gì đó, Khải Minh chắc chắn đã lấy được lòng nàng rồi, hắn quay qua gia chủ Liễu gia.

"Ý ông thế nào?"

"Dù Ngọc Bích có đồng ý đi chăng nữa, thì Liễu gia, mấy vị cao tầng ở đây, và cả ta cũng chưa chắc đồng ý." Liễu Thiên Kinh lần này trầm mặt xuống, quả thật tuy hắn rất ngang ngược, hống hách, nhưng hắn rất yêu quý nữ nhi của mình,hắn không muốn dùng nàng làm lợi ích cho gia tộc, không muốn gả nàng cho Trần gia, vì hắn biết, Đại Thiếu gia Trần gia là một tên ăn chơi trác táng, sẽ không đem lại hạnh phúc cho nàng, nhưng tình thế lại ép buộc, hắn không thể làm gì khác.

Khải Minh lướt mắt sơ qua đám người ở đây, bọn họ cũng rất mạnh, đa phần là Trúc Cơ, Kim Đan, có ba Thuế Phàm Nhất Tầng nữa, nhưng mà đối với một tên có Hệ Thống nghịch thiên trong tay thì, ta xin lỗi.

"Ta không muốn đánh nhau, các người nghĩ cho kỹ, Trần gia ta không sợ, ta muốn lấy Ngọc Bích, nàng đồng ý hay không thì ở nàng, không có quyền của các ngươi, Ngọc Bích có ta ở đây,Trần gia dám động đến nàng ta diệt cả Trần gia." Khải Minh nói xong liền toả ra Khí Thế Thuế Phàm Cảnh trực tiếp bao phủ mấy tên thế lực cao tầng và tên gia chủ.

Đám người bị khí thế của Khải Minh bao trùm, liền có cảm giác như có một ngọn núi khổng lồ đè ép bọn họ xuống đất, mấy tên Thuế Phàm thì đôi chân rung rung như muốn khụy xuống, còn với cảnh giới Kim Đan thì đã Khụy gối xuống từ lâu, Trúc Cơ thì thảm hơn, bọn họ trực tiếp nằm sấp xuống đất phun ra một ngụm máu.

Khải Minh chỉ dùng tu vi Thuế Phàm Cảnh Cửu Tầng, vì hắn không muốn giết bọn họ, chỉ doạ thôi, một lát sau thấy tình trạng của đám người không ổn, Khải Minh thu khí thế của mình về, sắc mặt bọn họ trắng bệch nhìn Khải Minh.

Riêng Ngọc Bích không bị khí thế của Khải Minh ảnh hưởng, nhưng nhìn thấy đám người bị luồng sức mạnh của Khải Minh ảnh hưởng, nàng cũng nhận ra một phần là Khải Minh rất mạnh,nghe câu hỏi của Khải Minh nàng lập tức lúng túng suy nghĩ một chút rồi nói.

"Nếu ta đồng ý làm thê tử cho ngươi, ngươi có đồng ý bảo vệ Liễu gia ta không?"

"Ta bảo đảm, ai dám đụng đến nàng hoặc gia tộc nàng thì kẻ đó không yên đâu." Khải Minh trả lời với ánh mắt kiên định.

Sau đó Ngọc Bích đỏ mặt, gật đầu nhẹ, liền cảm thấy xấu hổ.

"Đại Hội Đan Sư cũng sắp xảy ra rồi, chúng ta mau đi, nếu không là trễ a", nàng lúng túng đánh trống lãng.

Khải Minh cười nhẹ nhìn nàng,rồi cùng nàng hướng về phía quảng trường của Nam Việt Tông cất bước, đám người kia thấy vậy cũng đi theo.

Trên đường đi, Khải Minh lại nghe âm thanh quen thuộc từ Hệ Thống.

"Đinh, chúc mừng ký chủ, vì Nhị Tiểu Thư của Liễu gia đã đồng ý làm thê tử của ký chủ, cho nên nhiệm vụ giải cứu cũng được tính hoàn thành."

"Đinh, chúc mừng ký chủ nhận được: Sáo Trang Huyết Nguyệt, Linh Lung Trận, Một lần triệu hoán ngẫu nhiên Thần Thú."

"Đinh, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, thu Nhị Tiểu Thư Liễu Gia làm Thê Tử, không có phần thưởng."

Sáo Trang Huyết Nguyệt: Phẩm chất Thiên cấp, hiệu ứng toả sáng dưới ánh trăng, đặt biệt vào những đêm Trăng Máu.

Linh Lung Trận: Phẩm chất Thiên cấp, giúp tạo ra một linh trận phòng ngự và tấn công.

Một lần triệu hoán Thần Thú ngẫu nhiên: Triệu hoán ngẫu nhiên một thú sủng, hoặc chiến thú với cấp bậc Thần Thú.

"Đinh, Chức Năng Sủng Phi chính thức mở khóa."

Khải Minh ngỡ ngàng, đây chả phải là chức năng lúc trước bị khóa sau, Khải Minh thắc mắc tại sao lúc Nguyễn Như Ý bắt hắn phải làm Phu Quân nàng, và trên thông tin của hắn cũng để tên thê tử là nàng, nhưng tại sao chức năng này không mở khóa, mà đến tận lúc này.

Sau một lúc Hệ Thống giải thích, hắn mới rõ ràng, hóa ra là lúc trước, chỉ có Như Ý tự nhận là Thê Tử của hắn, chứ hắn không nghĩ điều này, hắn tưởng rằng nàng chỉ đang đùa với mình thôi, cho đến khi nàng mất, hắn mới thừa nhận việc này, vì thế trên thông tin nhân vật, có tên nàng nhưng chức năng này lại không mở ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.