Chương trước
Chương sau
"Sen-ju-Ha-shi-ra-ma!"Uchiha Madara sát khí toàn bộ khai hoả,đem Ninh Uyên nhét vào trong lòng ông Yamamoto ngồi bên cạnh,cầm lưỡi hái nhào tới,nghiến răng nghiến lợi mà muốn đánh chết cái tên khốn trước mặt.
"A,ách,Marada a.Không ngờ gặp ngươi ở đây,ấy,bình tĩnh,có gì từ từ nói a!"Senju Hashirama vừa nhìn tới lão bằng hữu,lập tức định đưa tay chào,ai ngờ Madara cầm vũ khí nhào tới muốn đánh nhau với hắn.
Kết quả,hai vị đại lão đánh lên,đem cái cửa hàng này đánh sập thành phế tích mà còn không dừng tay lại.
Tử Dạ là bị Erza nhanh tay túm lấy áo kéo đi,rời khỏi phạm vi tàn sát của hai tên ninja nào đó.
Những tinh linh khác cũng nhanh chóng,dùng tốc độ nhanh nhất mà thoát thân,tìm một cái chỗ cao mà nhìn một Susano cùng một người khổng lồ bằng gỗ đánh nhau,hoả độn,mộc độn bay đầy trời.
Đám alien ở xung quanh chạy không kịp cũng gặp tai ương theo,chết không kịp ngáp.
"Ách,mẹ ơi,ai đó trả đĩa bay cho ta đi,ta muốn về nhà!"Tử Dạ hoàn toàn bị đả kích chịu không nổi,lúc này hắn mới chân chính nhìn thấy lực sát thương kinh người thật sự của Uchiha Madara,và còn cái người vừa được Madara gọi là Senju Hashirama nữa,quá khủng bố rồi!
Vũ Quân Ly là treo trên người Kurama cũng phải trợn tròn mắt,lực sát thương này,hoàn toàn vượt qua sức mạnh dị năng cấp 50 của đại ca nhà hắn a.
Thì ra,đây mới là chân chính thực lực thật sự của bọn họ sao,những ngày qua chẳng qua là làm nóng người mà thôi,không phải chân chính chém giết thật sự.
Ninh Uyên là hoàn toàn an toàn ngồi trong lòng ông Yamamoto,mắt to nhìn chằm chằm trận chiến giữa hai đại ninja cấp thần bên kia,cực kì hứng thú mà xem không biết mệt.
"Cái kia,có hay không ngăn họ lại?"Tử Dạ lau mồ hôi lạnh,nhìn sang chỗ của Ninh Uyên,hỏi.
"Vẫn là chờ một lát nữa đi,hai người kia đang cần phát tiết đâu."Kurama cực kì mùi ngon,lắc lắc cái đuôi nhìn hai tên nào đó đang đánh nhau túi bụi,lâu lâu lại bay ra cái tàn chi của alien,tình trạng quả thực quá hấp dẫn.
Tử Dạ+Vũ Quân Ly:"...."Không còn gì để nói.
"Xin chào,con là Ninh Uyên sao,thật là đứa nhỏ đáng yêu."Một giọng nói ôn nhu vang lên,kéo sự chú ý của tất cả mọi người trở lại.
Người tới là một nam nhân khá cao với khuôn mặt có nụ cười ôn hoà,mái tóc dài được cột lại để trên vai,trên mặt mang một cặp kính, bên ngoài thì khoác một bộ áo pháp sư có hình mặt trời và mặt trăng kết hợp cùng tay phải cầm một cây ma trượng dài.
Ninh Uyên vừa nhìn tới cái vị này xong,mồ hôi mẹ mồ hôi con đều túa ra,trong lòng gào thảm thiết kêu gào hệ thống bảo mẫu nhà cô.
Vì sao,vì sao lại có vị đại boss siêu cấp bự này a.Vị này còn đáng sợ gấp mấy chục lần Kaname ca ca nhà cô có được hay không a!!!
Đó là đại pháp sư Clow Reed đó,còn là bản nhân mới đau trứng a,vị siêu cấp phúc hắc ẩn tàng sau nụ cười ôn nhu kia.Sợ là so với Retsu mama nhà cô cũng không kém chạy đi nơi nào đâu a!
"Hệ thống,cứu mạng!"
[Ký chủ a,bình tĩnh,bình tĩnh lại.Tinh linh sẽ không bao giờ làm hại người gọi ra,huống chi tinh linh sẽ luôn có hảo cảm với cô,sẽ không vấn đề,ngoan.]
Hệ thống cũng toát mồ hôi hột,mẹ ơi,vị đại thần này vậy mà thật sự lòi ra,chủ thượng,ngài chơi quá lớn rồi,Lam đại nhân có biết không a?(Yu:Thật ra,đây là ác thú vị của Lam đại nhân trong miệng cưng đấy,thống à.Hệ thống:....)
"Không cần phải sợ,ta là Clow Reed,gọi là phụ thân đi,bé con."Clow Reed nhìn ra được sự sợ hãi của Ninh Uyên khi nhìn thấy hắn,cũng phần nào thả lỏng,nhẹ nhàng trấn an đứa nhỏ đáng thương này.
"...."Vì sao tên nào đi ra cũng đòi làm phụ thân vậy?
"Clow ba ba,có thể sao ạ?"Ninh Uyên chớp chớp mắt,đi tới gần Clow Reed,dò hỏi.
"Ân,ba ba cũng được,con không cần sợ ta nga~."Clow cực kì vui vẻ,mỉm cười ôn hoà mà đem cây ma pháp trượng ném cho Tử Dạ ở gần nhất,rảnh tay mà ôm lấy Ninh Uyên mà bế lên.
Chậc,cảm giác làm ba cũng thật không sai,mà đứa nhỏ này cũng quá gầy đi,phải bổ béo mới được.
Ninh Uyên bị ôn nhu bế lên,nằm gọn trong lòng Clow,tròn mắt nhìn hắn bỗng nhiên biến ra một con gấu bông nhỏ nhìn y như Mokona trắng,khác cái là có cặp cánh nhỏ phía sau,rất đáng yêu.
"Cho con,con gái ngoan."Clow cực kì ôn nhu mà nâng niu đứa nhỏ trong lòng,sợ lỡ tay làm bị thương con bé.
"Cảm ơn,Clow ba ba."Ninh Uyên là thích những thứ mềm mềm đáng yêu,nhìn thấy gấu bông này rất hợp ý cô mà trực tiếp ôm lấy mà cọ cọ.
Mà Clow ba ba,ma pháp không phải dùng để biến ra mấy thứ này a,ngài quá thần kinh thô rồi,đây là Ninh Uyên ở trong lòng phun tào Clow Reed sử dụng ma pháp quá tuỳ tiện.
Những tinh linh đứng xung quanh đều là im lặng đánh giá vị tân nhân trong gia đình nhỏ này,ân khí chất rất ôn hoà,khiến mọi người cảm thấy thả lỏng rất nhiều.
Tử Dạ đứng ôm cây pháp trượng của Clow,trong lòng đều trợn trắng mắt,đây là lại tới thêm một ba ba nữa,bất quá có phải hắn quá nhạy cảm hay không,vì sao cảm thấy vị này cũng không hiền hoà như bề ngoài vậy?(Yu:Thân ái,ngươi vô tình đoán trúng sự thật rồi.)
Vũ Quân Ly cũng đã hoàn toàn khóc không ra nước mắt rồi,hắn cảm nhận được nam nhân này thực lực không dưới mấy vị đại lão ở chỗ này,con đường sau này của hắn con mẹ nó quá nhiều hố sâu rồi,Uyên Uyên a,em đây là thử thách ta đi?
Bên kia,hai vị ninja đã đánh đến muốn đem cả khu này san thành bình địa,alien đều chết sạch,không thấy dù chỉ một con trong khu vực này.
Cuối cùng vẫn là Ninh Uyên dùng khế ước dừng họ lại,nếu không,chắc cả cái thành phố này cũng thành bình địa mất thôi,cô còn phải ở trong này 2 ngày nữa a.
"Ai u,đứa nhỏ thật đáng yêu quá đi.Ta là Senju Hashirama,nếu con gọi Madara là ba ba vậy thì cũng gọi ta là ba ba đi."Senju Hashirama đem cái mặt dán lại gần Ninh Uyên đang ngồi ở trong lòng của Clow,mỉm cười nói.
"Không gọi!"Rất dứt khoát,không chút chần chừ.
Ngay lập tức,toàn thể tinh linh cùng một nhân loại,một thượng tướng nhìn thấy cảnh tượng kì ba,có một không hai,người trên đầu mọc ra vài cây nấm.
Senju Hashirama tinh thần sa sút,chui vào trong góc loại nấm,từng cái nấm mọc trên đầu,trên người hắn nhìn cực kì thú vị.
Ninh Uyên lon ton chạy qua,chọt chọt mấy cây nấm trên người hắn,lại nhìn nhìn Hashirama lại nhìn nấm,cuối cùng đành mở miệng nhỏ.
"Ba ba."
"A,Uyên Uyên đáng yêu,con vừa gọi ta?"Senju Hashirama lập tức mãn huyết sống lại,hai mắt sáng rực ôm Ninh Uyên mà xoay vài vòng,cuối cùng bị Madara cướp lấy Ninh Uyên đầu bị xoay choáng váng,sau đó một cước đá văng Hashirama dính tới bức tường tàn dư gần đó.
"Nấm...nấm nấm."Hai mắt Ninh Uyên bị xoay đến thành nhan muỗi,miệng cứ gọi nấm làm một đám đại lão đều dở khóc dở cười.
"Ai nha,Uyên Uyên muốn ăn nấm sao,ta loại cho con nga~."Hashirama chính là thể loại con gián đập hoài không chết,một giây trước bị đánh sấp mặt thì một giây sau đều có thể cười ha hả mà dán lại gần.
"Đi mẹ ngươi cái nấm,bây giờ chúng ta cần đi trung tâm thương mại thu vật tư."Uchiha Madara lập tức cho một nắm đấm vào mặt Hashirama,tiện tay đem mấy cái nấm Matsutake trong tay hắn nhét cho Ninh Uyên.
"Ngạch,Uchiha đại nhân,thật sự phải đi chỗ đó hả?"Tử Dạ giật giật khoé miệng,hắn không giống Uyên Uyên có người bảo hộ an toàn a,hắn mà đi có khi khỏi thấy đường về.
"Đừng lo,ở bên cạnh ta là được."Clow khí chất ôn hoà,gật gật đầu nói với Tử Dạ,sau đó thì vớt lên Ninh Uyên đang ôm mấy cái nấm trên đất mà đi theo những tinh linh khác.
Vũ Quân Ly lúc này cũng nhảy tới trong lòng Ninh Uyên,để cô ôm hắn.
Tử Dạ nhìn cả một khu vực phế tích,lại nhìn mấy vị đại lão đang nhảy nóc nhà hoặc đạp không mà đi thì khóc hết nước mắt,có ai còn nhớ rõ hắn là nhân loại không?
May mắn,Tử Dạ là còn Erza mỹ nhân theo lệnh Ninh Uyên mà chiếu cố hắn,nếu không chắc hắnchỉ có nước lết bộ đi qua.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.