"Uy,nhóc con,ta không phải chó,ngươi mua đống thức ăn kia là ý gì hả?"Kurama chui đầu ra khỏi ba lô xù lông,gào thét. 
"A,vậy Kurama muốn ăn cái gì?"Ninh Uyên cúi đầu nhìn bao thức ăn cho chó trong tay,lại bỏ về chỗ cũ. 
"Ta muốn ăn như mấy ngày qua a,có thịt gà càng tốt."Kurama nói xong,chui trở về trong ba lô mà ngủ. 
Ninh Uyên nhìn nhìn,rốt cuộc vẫn là ôm lấy mấy bao thức ăn cho chó kia bỏ vào xe đẩy,cùng ông Yamamoto đi tính tiền. 
Hiện tại ly mạt thế chỉ còn 3 ngày,cảm giác lo lắng trong lòng ngày càng tăng lên. 
Ông Yamamoto cũng cảm nhận được tâm tình của Ninh Uyên,chỉ im lặng mà khẽ đưa tay vuốt đầu cô mà thở dài. 
Một đứa nhỏ hiểu chuyện như thế lại phải sống trong thế giới sắp biến thành chiến trường tàn khốc trường kì này,ông cũng cảm thấy thương tiếc cho con bé. 
Ngày hôm qua,Ninh Uyên đã để cho dì Trương nghỉ vài ngày,trở về quê cùng con trai,cô cũng khẽ nhắc nhở một chút dì Trương mua ít đồ dự trữ trong nhà sẵn vì nghe nói sắp tới giá hàng tăng vì đột biến khí hậu cùng bạo loạn. 
Còn có nghe hay không,cũng không phải là chuyện của cô rồi. 
Ninh Uyên đi cùng ông Yamamoto về nhà,lúc đi qua con hẻm thì nghe thấy tiếng động lạ trong hẻm,vừa đi qua liền thấy một cục bông màu trắng nho nhỏ như trái cầu,trên thân còn dính vết máu khô cùng rác bẩn do nằm trong thùng rác. 
Cô đi tới nhẹ nhàng khẽ nhấc lên,cảm nhận được chút hơi ấm từ vật nhỏ,dù cô không biết đây là con gì nhưng lại là vật sống. 
Nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tinh-linh-o-mat-the/1385212/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.