Hai người kéo nhau vào quán cà phê gần đó. Khánh Tường vờ khóc lóc kể lể, nào là câu lạc bộ do Kiến Tường giới thiệu hoá ra là một động đĩ trá hình. Chúng chẳng những ép Thùy Nhã làm kiểm tra biến thái mà còn hại cha Thùy Nhã hiện đang ở trong tù. Khánh Tường kể tới kể lui, kể xuôi kể ngược đến cuối cùng mới chốt lại một câu:
- Tổng giám đốc! Hiện tại chỉ có anh mới giúp được cho tôi thôi. Xin hãy cho tôi mượn 500 triệu để bảo lãnh cha tôi ra. Chỉ cần cả cha mẹ tôi được an toàn rồi tôi nhất định sẽ làm trâu làm ngựa trả cho anh.
Năm trăm triệu đối với một người nghèo như Thùy Nhã thì đúng là một con số lớn nhưng Khánh Tường biết, đối với một Tổng giám đốc giàu có như Nguyễn Kiến Tường thì chẳng là cái gì. Và không ngoài dự đoán của anh, Nguyễn Kiến Tường sẵn sàng đồng ý cho anh mượn, thậm chí nói:
- Cô không cần trả lại đâu. Đây cũng do lỗi của tôi, không xem xét kỷ đã giới thiệu cô đến đó. Đây xem như là tôi bồi thường cho cô vậy.
Khánh Tường đương nhiên không từ chối. Có điều ngoài miệng vẫn phải khách sáo một vài câu.
Sau khi có được tiền, Khánh Tường ngay lập tức đến đồn cảnh sát bảo lãnh cha Thùy Nhã ra. Thật ra, số tiền bồi thường cũng chỉ có hơn 200 triệu thôi. Nhưng vì anh muốn phòng hờ bất trắc nên đã thêm gần ba trăm triệu nữa. Bây giờ việc còn lại của anh chính là đưa cha mẹ của Thùy Nhã đến nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tim-chong-hao-cam-an-ai/452207/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.