Khánh Tường nghe hệ thống báo độ chán ghét đã hạ đến mức an toàn cũng thở ra một hơi. Vòng tay của anh còn đang ôm Thu Nhã cũng nới lỏng ra một chút. Lúc này, anh mới mở miệng nói:
- Xin lỗi! Vừa rồi không phải anh…
Nhưng mà Thu Nhã đã lên tiếng ngắt lời anh:
- Tôi biết rồi! Nhưng mà tôi quen biết ngài sao? Sao lại muốn giúp tôi?
Khánh Tường rất muốn nói anh chính là Khánh Tường nhưng ngặt nỗi lời tới miệng lại bị nghẹn lại. Còn anh sở dĩ biết cô là Thu Nhã là bởi vì lúc khuôn mặt cô biến thành xinh đẹp anh đã buộc miệng kêu lên tên cô, thế nhưng lại không tài nào phát ra âm thanh. Thế là anh đã biết chính là cô. Nếu không phải cô thì khi anh kêu ra tên Thu Nhã sẽ rất bình thường. Bởi vì người đó cũng đâu biết anh là ai? Hệ thống không cho phép anh tiết lộ thông tin của mình, cho nên, đối với những người biết anh, đương nhiên nó cũng sẽ biết được. Vì thế sẽ hạn chế anh tiết lộ cái gì có liên quan đến anh, kể cả gọi tên người đó. Cho nên, cho dù lần này Thu Nhã không hát anh cũng sẽ nhận ra. Đây xem như là phát hiện có tầm cỡ quốc gia của anh đi. Nhiệm vụ sau anh sẽ áp dụng nó với đối tượng của mình, chỉ cần kêu tên cô không ra thì đó chính là cô. Nhưng với điều kiện là tên cô không có chữ "nhã" hay "thu nhã". He he….
Còn để trả lời câu hỏi của Thu Nhã thì anh chỉ việc bê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tim-chong-hao-cam-an-ai/452177/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.