Chương trước
Chương sau
Sau khi Thu Nhã vì quá mệt mỏi mà chìm vào giấc ngủ, tên bạo chúa mới thôi không hành hạ cô nữa. Nhưng lúc này trên khuôn mặt luôn lạnh băng đáng sợ của hắn lại toát lên vẻ dịu dàng, yêu thương. Hắn âu yếm nhìn cô, mặc dù lúc này dung nhan của cô đã trở lại thành mụ phù thủy xấu xí như bình thường, nhưng hắn vẫn cứ nhìn cô tha thiết như thế, như thể có rất nhiều lời yêu thương muốn nói nhưng lại không tài nào thốt nên lời. Hắn đưa tay định chạm vào khuôn mặt của cô nhưng khi bàn tay vươn ra sắp tới thì chợt dừng lại, sau đó thì từ từ lùi về rũ xuống bên hông. Kế tiếp thì siết lại thành nắm đấm rồi chợt vung mạnh lên đấm vào ngực mình thật mạnh.
Cú đấm này có vẻ rất đau nhưng hắn lại không hề phát ra tiếng kêu nào. Ánh mắt cứ một mực nhìn chầm chầm vào Thu Nhã đang ngủ say. Một lúc sau thì hắn nở nụ cười, môi mới khẽ mở và nói lên một câu không thể hiểu nỗi:
- Ta nhất định sẽ làm được. Chờ ta!
Sau đó thì hắn tháo tấm lưới quấn lấy cô ra, rồi cầm theo nó và đi ra ngoài. Một lúc sau thì hắn quay lại, đi đến đắp chăn cho cô rồi đi lại bàn cầm bình rượu lên và uống một hơi cạn sạch. Loại rượu này vô cùng mạnh. Cho nên, sau khi hắn uống xong chưa đầy năm phút đã ngồi gục xuống bàn mà thiếp đi rồi.
Thu Nhã tỉnh lại thấy tấm lưới đã biến mất còn tên bạo chúa thì nằm gục trên bàn kia, cô vui mừng khôn xiết, lập tức vung tay một cái đã biến mất khỏi chỗ đó. Mà ngay khi cô vừa biến mất thì tên bạo chúa cũng mở mắt ra. Nhưng lúc này, hắn, đã không còn là hắn nữa.
…….
Khánh Tường nhìn xung quanh một vòng. Đây đúng là một căn phòng tráng lệ, rèm bằng pha lê, cột đá cẩn vàng, nền gạch cẩm thạch. Đừng nói nơi này là cung điện của nhà vua hay một vị hoàng tử nào đó nha?
Mà đúng là như vậy! Nơi đây chính là cung điện của nhà vua. Và anh, lần này xuyên vào cũng chính là một vị vua.
Tuy nhiên, anh chưa kịp mừng thì Hắc Miêu đã nói:
- Nhiệm vụ lần này của ký chủ là lấy hảo cảm ân ái của mụ phù thủy xấu xí nhất vương quốc. Còn nhiệm vụ phụ là giúp tên bạo chúa này trở thành một người đàn ông đúng nghĩa.
- Cái gì? - Khánh Tường không khỏi thốt lên:
- Mày đừng nói với tao là tên này bị yếu sinh lý nha?
Hắn mà bị yếu thì sao mà lấy được hải cảm ân ái chứ?
Thế nhưng Hắc Miêu lại lắc đầu:
- Hắn không yếu…
Khánh Tường thở phào nhẹ nhõm.
- Nhưng hắn không thể cứng được.
Khánh Tường bị hoá đá tại chỗ.
Moá! Cái này còn thảm hơn là yếu sinh lý nữa. Nhiệm vụ lần này có vẻ như anh phải hoàn thành nhiệm vụ phụ trước rồi mới có thể hoàn thành nhiệm vụ chính.
- Tại sao nguyên chủ lại bị như vậy? - Anh hỏi.
Hắc Miêu bắt đầu tra tư liệu trên màn hình, sau đó nói:
- Nguyên chủ là do trao đổi khả năng cứng lâu tự hào nhất của mình với một gã phù thủy để lấy ngai vàng, cho nên mới bị như vậy.
Khánh Tường: "..."
- Vậy là gã phù thủy kia chắc cũng yếu sinh lý nên mới trao đổi cái khả năng đó rồi. - Anh nói.
Hắc Miêu gật đầu.
- Vậy bây giờ ta chỉ cần đi tìm gã phù thủy đó lấy lại là được, đúng không? - Anh hỏi.
Tuy nhiên, Hắc Miêu lại lắc đầu nói:
- Gã phù thủy ấy chết rồi. Do được của quý mừng quá nên chơi quá đà dẫn đến kiệt sức mà chết.
Khánh Tường: "..." Có luôn!
- Vậy bây giờ tao phải làm sao có thể giúp nguyên chủ trở lại làm một người đàn ông đúng nghĩa đây?
Hắc Miêu đáp:
- Chỉ cần tìm được máu rồng uống vào là xong.
Nói vậy là anh phải đi giết rồng à? Nghe có vẻ thú vị ra phết. Chỉ là tìm rồng ở đâu đây?
Hắc Miêu lại nói:
- Nhưng cũng không phải rồng nào cũng khỏi. Phải là rồng đỏ, Huyết Long.
Loại rồng này vừa mạnh mẽ vừa khôn ngoan lại sống ở những nơi như núi lửa, bên dưới dung nham. Muốn tìm bắt nó cũng không phải là chuyện dễ. Nguyên chủ vốn là một bạo chúa, vậy mà còn không thể tìm bắt được nó để lấy máu thì huống hồ là ai khác. Hơn nữa, cho dù tìm gặp được nó cũng chưa chắc đã toàn mạng trở về. Cho nên mới nói, phương thuốc này quả thật có như không. Nếu mà dễ thì nguyên chủ đã làm từ sớm rồi, chứ đâu có đợi tới hôm nay, cậu em của nguyên chủ vẫn nằm im ru bà rù ở đó. Dù cho có gái đẹp trần truồng trước mặt mình cũng không lên nỗi.
Nhưng mà nguyên chủ làm không được, không có nghĩa là anh, Khánh Tường cũng không làm được. Anh có hệ thống, muốn biết Huyết Long ở đâu thì chỉ cần Hắc Miêu tra tư liệu là biết ngay. Còn lấy được máu hay không thì phải dựa vào bản lĩnh của anh rồi.
Khánh Tường không chần chừ lập tức lên đường ngay.
Còn Thu Nhã sau khi thoát ra khỏi tòa lâu đài của tên bạo chúa, đã lập tức leo lên chổi bay thật nhanh. Tránh xa chỗ đó càng xa càng tốt. Đợi chừng nào cô tìm được người thích hợp sẽ quay lại giết tên bạo chúa đó cướp ngôi.
Mà tình cờ sao, trên đường trở về khu rừng của mình cô đã phát hiện một người con trai nằm ngất xỉu ngoài bìa rừng. Trông bộ dáng có vẻ như do bị đói quá mà ngất. Thu Nhã không cần nghĩ ngợi lập tức mang người đó trở về. Đơn giản bởi vì cô không thể thấy chết mà không cứu. Thứ hai, nếu người này có bản tính tốt thì cô sẽ lấy hắn làm chồng, sau đó đưa hắn lên làm vua.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.