Sau khi Thu Nhã vì quá mệt mỏi mà chìm vào giấc ngủ, tên bạo chúa mới thôi không hành hạ cô nữa. Nhưng lúc này trên khuôn mặt luôn lạnh băng đáng sợ của hắn lại toát lên vẻ dịu dàng, yêu thương. Hắn âu yếm nhìn cô, mặc dù lúc này dung nhan của cô đã trở lại thành mụ phù thủy xấu xí như bình thường, nhưng hắn vẫn cứ nhìn cô tha thiết như thế, như thể có rất nhiều lời yêu thương muốn nói nhưng lại không tài nào thốt nên lời. Hắn đưa tay định chạm vào khuôn mặt của cô nhưng khi bàn tay vươn ra sắp tới thì chợt dừng lại, sau đó thì từ từ lùi về rũ xuống bên hông. Kế tiếp thì siết lại thành nắm đấm rồi chợt vung mạnh lên đấm vào ngực mình thật mạnh.
Cú đấm này có vẻ rất đau nhưng hắn lại không hề phát ra tiếng kêu nào. Ánh mắt cứ một mực nhìn chầm chầm vào Thu Nhã đang ngủ say. Một lúc sau thì hắn nở nụ cười, môi mới khẽ mở và nói lên một câu không thể hiểu nỗi:
- Ta nhất định sẽ làm được. Chờ ta!
Sau đó thì hắn tháo tấm lưới quấn lấy cô ra, rồi cầm theo nó và đi ra ngoài. Một lúc sau thì hắn quay lại, đi đến đắp chăn cho cô rồi đi lại bàn cầm bình rượu lên và uống một hơi cạn sạch. Loại rượu này vô cùng mạnh. Cho nên, sau khi hắn uống xong chưa đầy năm phút đã ngồi gục xuống bàn mà thiếp đi rồi.
Thu Nhã tỉnh lại thấy tấm lưới đã biến mất còn tên bạo chúa thì nằm gục trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tim-chong-hao-cam-an-ai/452171/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.