Hắc Ám Ảnh hoàn toàn không thấy bóng dáng Thanh Liên trong cột sáng thì vô cùng tức giận. Muốn xông vào ngôi nhà trúc ấy ngay, nhưng ngặt nỗi quá trình thăng thiên chưa xong, kết giới Thiên Đạo chưa mở hắn không thể xong vào được. Đành cố gắng ở lại khi hình bóng của Trúc Lâm hoàn toàn biến mất, mây đen tan đi. Nhân lúc mọi người còn chưa thoát ra được sự vi diệu của việc được tận mắt chứng kiến một người thăng thiên, thì hắn đã xong vào ngôi nhà trúc để tìm Thu Nhã.
Lúc hắn tìm thấy cô thì cô đang ngủ rất say. Hắn kiểm tra thấy tu vi cô không tăng mà linh lực còn đang trong quá trình phục hồi thì tức giận mắng Trúc Lâm máu chó phun đầu:
- Tên khốn kiếp Trúc Lâm, đồ giả nhân giả nghĩa, tiểu nhân bỉ ổi, vô sỉ, đồ cặn bã, thú vật, súc sinh…. Đúng là hắn đã bắt nàng làm lô đỉnh. Thảo nào lại thăng thiên nhanh như vậy. Hãy chờ đó! Đợi ta thăng thiên sẽ lên tính sổ với ngươi.
Mắng đã rồi, hắn bèn bế Thu Nhã lên và vèo một cái, bay về Hắc Ma Tông.
Hắc Ám Ảnh đặt Thu Nhã xuống giường một cách nhẹ nhàng. Cô vẫn còn ngủ say lắm nên không hay biết điều chi. Hắn khẽ kéo cổ chân cô lên và vuốt vào vết bớt hình hoa sen màu xanh ấy. Rồi nhẹ nhàng đặt môi hôn lên, sau đó thì áp nó vào má mình, âu yếm gọi:
- Sư muội, sư muội… cuối cùng huynh cũng tìm được muội rồi!
Ký ức năm nào trong hắn lại ùa về.
Năm đó, lúc tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tim-chong-hao-cam-an-ai/452167/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.