Khánh Tường hôn lên trên vầng trán Thu Nhã, rồi bế cô lên bờ.
Ngay từ đầu anh đã ra lệnh cho quân lính tùy tùng canh giữ ở rất xa rồi, hơn nữa lúc công chúa tắm cũng phải giăng một tấm màn che thật to để không bị ai nhìn thấy. Thế cho nên, anh mới có tự tin bước xuống tắm với cô chứ. Anh cũng không muốn quân lính hay người hầu nhìn thấy anh và Thu Nhã đang ân ái đâu.
Anh đặt Thu Nhã đang mệt mỏi ngủ say dưới tấm thảm mà anh đã trải sẵn từ trước, rồi cẩn thận mặc lại quần áo cho cô, xong rồi mới mặc quần áo của mình vào. Sau đó, bế cô đặt lên xe ngựa và hồi cung.
Lúc Thu Nhã tỉnh lại thì đã thấy mình nằm ở trong phòng của mình ở hoàng cung và bên ngoài trời cũng đã tối. Cung nữ hầu hạ cho cô ăn uống một chút rồi lại ngủ tiếp. Tuy nhiên, vừa trở vào phòng thì đã thấy Khánh Tường xuất hiện từ bao giờ, đang nằm trên giường đợi cô.
Thu Nhã cười nói.
- Không biết khi anh trả thể xác lại cho Vương Tường, còn để những ký ức này lại cho hắn thì không biết hắn sẽ phản ứng ra sao nhỉ?
Khánh Tường lại nói.
- Nhưng không biết tới lúc đó hắn còn có có thể sống để phản ứng không nữa.
Thu Nhã ngạc nhiên.
- Hả? Anh nói vậy là sao?
Khánh Tường thở dài đáp.
- Haiii…. Có nguy cơ là sau khi chúng ta thành thân, Vương Tương sẽ phải ra chiến trường đánh giặc đấy!
Thu Nhã vô cùng kinh ngạc. Không chờ Thu Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tim-chong-hao-cam-an-ai/452149/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.