Ngôn Tu cương quyết không muốn dùng thế thân, Cẩm Lý khuyên không được, chỉ có thể cố hết sức chuẩn bị mọi thứ thật chu đáo, bảo vệ Ngôn Tu thật tốt.
Anh luôn có dự cảm không được tốt đẹp lắm vào ngày mai.
Cẩm Lý thở dài một hơi, ban đêm quyết tâm bắt ép Ngôn Tu làm cho mình 50 cái bánh khoai mới cho y đi ngủ.
Ai bào anh nói không nghe chứ, phải phạt.
Sáng hôm sau, Ngôn Tu phải dậy từ rất sớm để chuẩn bị nghi lễ, các quan đại thần cho dù sức khỏe có kém đến đâu cũng đều cố gắng có mặt từ rất sớm.
" Hoàng hậu, đến giờ rồi."
" Ờ." Cẩm Lý tâm tình lạnh nhạt ngồi trong một chiếc kiệu khác đã được chuẩn bị chu đáo, tay vẫn không dừng cầm bánh khoai bỏ vào miệng.
Cẩm Lý sau khi suy nghĩ việc tự mình đi hay ngồi kiệu cả một đêm, cuối cùng vẫn là lựa chọn ngồi kiệu, nhóc con tự làm khổ mình, anh không thể học điều xấu theo y, tự mình làm khổ mình được.
Kiệu đột nhiên nghiêng ngả, Cẩm Lý gấp gáp bỏ miếng bánh khoai vào miệng, nhai nuốt rồi mới vén màn kiệu ra:" Chuyện gì thế?"
Đường phố sáng sủa, có thấy bóng ma thích khách nào đâu, tại sao nghiêng kiệu làm cái gì? Muốn dọa trẫm à! Đừng có dùng mấy cái trò mèo đó, trẫm sẽ tin đấy!
" Đường hơi gồ ghề một chút thưa hoàng hậu."
Cẩm Lý liếc mắt, có thể dễ dàng thấy có một người mặc y phục người khiêng kiệu bị lôi đi.
Anh cũng không có gấp, đi cẩn thận từ từ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815829/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.