Thời gian qua mau, nhóa một cái, cậu đã cùng mọi người ngồi hơn hai tiếng đồng hồ, trong lúc mọi người vẫn còn cùng nhau nói chuyện trên trời dưới biển, điện thoại Từ Phó Dương đột ngột vang lên âm báo tin nhắn.
* tinh*
Tiếng chuông không quá lớn, nhưng đủ để tất cả mọi người trong phòng bao đều nghe được.
Tất cả đều hướng ánh mắt vào Từ Phó Dương.
" Ai nhắn thế?"
"Không... không có gì!" Từ Phó Dương lắp bắp. Mong là không phải Cẩm Lý nhắn tin, cậu còn chưa dám nói cậu thật sự có được số điện thoại của Bảo Bảo cho mọi người đâu.
" Chậc, còn giật mình cái gì? Nếu không có gì, sao cậu phải giật mình chứ!"
" Không có gì thật." Từ Phó Dương xua tay.
" Các chị em, mau đè cậu ta ra."
" Hoa Hoa, chị tha cho em đi mà."
" Hehehe, cầu xin tha thứ cũng đã muộn rồi."
Từ Phó Dương dù có là con trai đi chăng nữa nhưng bị một đám nữ nhân vật xuống, vẫn là không thể bảo vệ được điện thoại.
A Mỹ là người lấy được điện thoại từ Phó Dương, hào hứng mở điện thoại ra xem.
" Thế nào?" Mọi người tò mò.
" Là tin nhắn tổng tài." A Mỹ tiếc nuối lắc đầu.
Từ Phó Dương thở phào một hơi, ngồi dậy:" Em đã nói không có gì rồi mà, trả điện thoại cho em."
" Không có gì, sao cậu cứ che che giấu giấu thế!" A Mỹ thất vọng, đưa trả điện thoại cho Từ Phó Dương.
Thời điểm Từ Phó Dương vừa chạm vào điện thoại, điện thoại liền rung lên. Không phải tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815775/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.